[CÂU LẠC BỘ THƠ] - Yêu cầu dùng THƠ CHÍNH CHỦ

Diễn viên, ca sĩ, nhà thơ
Đàn ca hát múa mộng mơ với đời
Kiếm tìm cơ hội lả lơi
Tiền tài danh vọng ăn chơi đua đòi
Trên đời nghĩ lại mà coi
Mạng còn thì của mới là niềm vui
Lớn khôn thì cãi ít thôi
Nhất là ai đó lắm lời thị phi :D
Ba hoa thì có ích gì
Miền vùng phân biệt có khi ốm đòn

Dạo này trây trét ngon lành
Up lên down xuống tập tành đu theo
Coin nào cá mập “thả neo”
Hold vài ba triệu hò reo ăn mừng
All in phải có điểm dừng
Im hơi lặng tiếng xin đừng a dua
Thời gian sẽ định hơn thua
Pump lên thì bố thằng rùa cũng bay :popo_sweet_kiss:
 
Dạo này trây trét ngon lành
Up lên down xuống tập tành đu theo
Coin nào cá mập “thả neo”
Hold vài ba triệu hò reo ăn mừng
All in phải có điểm dừng
Im hơi lặng tiếng xin đừng a dua
Thời gian sẽ định hơn thua
Pump lên thì bố thằng rùa cũng bay :popo_sweet_kiss:
đợt này cũng kiếm hơn 10 tỏi sếp nhỉ
 
Dạo này trây trét ngon lành
Up lên down xuống tập tành đu theo
Coin nào cá mập “thả neo”
Hold vài ba triệu hò reo ăn mừng
All in phải có điểm dừng
Im hơi lặng tiếng xin đừng a dua
Thời gian sẽ định hơn thua
Pump lên thì bố thằng rùa cũng bay :popo_sweet_kiss:
A cho e hỏi a ăn gì mà phụt dc nhiều thơ thế ??
 
A cho e hỏi a ăn gì mà phụt dc nhiều thơ thế ??

Mình ăn gì nhỉ ? ăn gì nhỉ ?
Ăn gì cũng được, ăn cả đ*
Hồ tệ năm trăm hoặc đô mỹ
Điệp Lan gì đó … 2 hiệp nghỉ :cool:
 
BÀI THƠ VIẾT DỞ

Có lẽ nào anh lại phải quên em,
Người anh yêu mối tình đầu thơ mộng,
Mong ước xưa giờ chỉ còn hoài niệm,
Lỡ dở tình đầu em buồn lắm không em?

Có khi nào em trở lại chốn xưa,
Trở lại con đường hai ta từng hò hẹn,
Những chiều buồn, em anh cùng chung bước,
Ta đưa nhau về dưới sắc tím bằng lăng.

Có bao giờ em trở lại giảng đường không?
Trở lại nơi lần đầu thân thương ấy,
Anh ngây ngô nói lời yêu vụng dại,
Em hững hờ đưa mắt liếc vu vơ....

Tuổi trẻ trâu kể cũng buồn cười thật, đến hôn cũng chẳng biết đường mà hôn.
 
BÀI THƠ VIẾT DỞ

Có lẽ nào anh lại phải quên em,
Người anh yêu mối tình đầu thơ mộng,
Mong ước xưa giờ chỉ còn hoài niệm,
Lỡ dở tình đầu em buồn lắm không em?

Có khi nào em trở lại chốn xưa,
Trở lại con đường hai ta từng hò hẹn,
Những chiều buồn, em anh cùng chung bước,
Ta đưa nhau về dưới sắc tím bằng lăng.

Có bao giờ em trở lại giảng đường không?
Trở lại nơi lần đầu thân thương ấy,
Anh ngây ngô nói lời yêu vụng dại,
Em hững hờ đưa mắt liếc vu vơ....

Tuổi trẻ trâu kể cũng buồn cười thật, đến hôn cũng chẳng biết đường mà hôn.
tình chỉ đẹp khi còn dang dở.
lột quần rồi thì sẽ hết mộng mơ
 
tình chỉ đẹp khi còn dang dở.
lột quần rồi thì sẽ hết mộng mơ

Lột quần rồi thì đã có gì đâu ?
Bao nhiêu vụ “còn nguyên không ra máu”
Quy định nào CHƠI xong “không được giấu”
“Đầu trọc” vẫn là đứa… quyết định “độ lâu”
 
Toàn các huynh đài siêu phàm, ở cấp bậc live khác tiểu đệ rồi ?
 
thơ thẩn của mấy thím nghe có mùi của các checker lão luyện. Chẳng hay các tiền bối có từng gia nhập thiên địa hội?
 
Toàn các huynh đài siêu phàm, ở cấp bậc live khác tiểu đệ rồi ?
thơ thẩn của mấy thím nghe có mùi của các checker lão luyện. Chẳng hay các tiền bối có từng gia nhập thiên địa hội?
Hào hoa Phong nhã tý cho đời thêm vui ý mà bác ơi
 
thơ thẩn của mấy thím nghe có mùi của các checker lão luyện. Chẳng hay các tiền bối có từng gia nhập thiên địa hội?

Trên đời sướng nhất là chéc kơ
Này nhé, luôn được “nghịch chỗ dơ”
bao hàng ngon đều kiếm cớ
Mod thì luôn được hưởng hót gơ
Bên nào thì cũng “không chịch nợ”
Thiên thời, địa lợi, NHÂN không sợ
Địa điểm ăn chơi có phòng hờ
thôi, khép lại …. chuyện cái lờ ?
 
Có một ngày
Đừng có một ngày
Bàn tay không nắm nữa bàn tay
Để hai mươi ngón
Buồn xa vắng
Cuộc sống rồi như tiếng thở dài

Sẽ có một ngày như thế không
Ôi câu hỏi lạnh đến nao lòng
Chiều nay
Phượng nở rồi em ạ
Cháy đỏ lòng anh
Bao nhớ mong

Phải chăng
Không có ngày như thế
Ở hiền
Chắc sẽ gặp lành thôi
Lòng anh
Dù rộng dài như bể
Vắng cánh buồm em
Cũng lẻ loi
 
Trên đời sướng nhất là chéc kơ
Này nhé, luôn được “nghịch chỗ dơ”
bao hàng ngon đều kiếm cớ
Mod thì luôn được hưởng hót gơ
Bên nào thì cũng “không chịch nợ”
Thiên thời, địa lợi, NHÂN không sợ
Địa điểm ăn chơi có phòng hờ
thôi, khép lại …. chuyện cái lờ ?
Giang hồ gọi này là cái lờ gì nói cũng đc :popo_burn_joss_stick:
 
Tiệc vui cũng chỉ có vậy
Tàn dư cũng là cuộc vui của đời
Ý nghĩa thì chẳng có nhiều
Chỉ được một cái ảo tưởng làm vui.
 
Có một ngày
Đừng có một ngày
Bàn tay không nắm nữa bàn tay
Để hai mươi ngón
Buồn xa vắng
Cuộc sống rồi như tiếng thở dài

Sẽ có một ngày như thế không
Ôi câu hỏi lạnh đến nao lòng
Chiều nay
Phượng nở rồi em ạ
Cháy đỏ lòng anh
Bao nhớ mong

Phải chăng
Không có ngày như thế
Ở hiền
Chắc sẽ gặp lành thôi
Lòng anh
Dù rộng dài như bể
Vắng cánh buồm em
Cũng lẻ loi
Hiểu làm gì để lòng cảm thấy sao quá đớn đau.
Giá như ngày xưa ta đừng quen, biết đâu sẽ tốt hơn...
( Làm sao để tốt cho cả hai - Nhất Trung)
 
Khi xưa từ bỏ ngai vàng

Rời xa khỏi chốn trần gian luỵ phiền

Hoà cùng nhịp với thiên nhiên

Chắp tay tĩnh lặng, hành thiền, luyện công

… 999 mùa đông

Một ngày hửng nắng cầu vồng ghé qua

Con đường Giác Ngộ tìm ra

Đem chân lý ấy làm quà thế nhân

Tiếng lành đồn khắp xa gần

… Nơi kia có gã dừng chân bến đò

Lòng đang ngũ rối tơ vò

Còn đi tìm kiếm lý do cuộc đời

Nghe danh … nguyện đến cùng trời

Tìm câu giải đáp ở nơi cõi lòng

Băng qua muôn núi nghìn sông

Vượt ngang khỏi những cánh đồng cỏ may

Đến nơi cũng đã xế ngày

Trang nghiêm hành lễ chắp tay cúi đầu

Thế Tôn : xin được thỉnh cầu ?

Làm sao thoát khỏi khổ đau kiếp người ?

Đức Phật nhẹ mỉm môi cười

Vài giây tĩnh lặng cất lời khoan thai

Hiện tiền, quá khứ, vị lai

Còn ham dục lạc còn hoài khổ đau … :popo_burn_joss_stick:


Bài thơ dựa trên câu nói nổi tiếng của Đức Phật "Dục vọng là nguồn gốc của mọi khổ đau". Dục ở đây có nghĩa là ham muốn, có thể là ham muốn tất cả mọi thứ, không riêng gì trong chuyện tình cảm :popo_bye:.
Tại hạ xin được góp thơ ạ. Bài thơ có tên là :

GIÁC NGỘ :p
 
Khi xưa từ bỏ ngai vàng

Rời xa khỏi chốn trần gian luỵ phiền

Hoà cùng nhịp với thiên nhiên

Chắp tay tĩnh lặng, hành thiền, luyện công

… 999 mùa đông

Một ngày hửng nắng cầu vồng ghé qua

Con đường Giác Ngộ tìm ra

Đem chân lý ấy làm quà thế nhân

Tiếng lành đồn khắp xa gần

… Nơi kia có gã dừng chân bến đò

Lòng đang ngũ rối tơ vò

Còn đi tìm kiếm lý do cuộc đời

Nghe danh … nguyện đến cùng trời

Tìm câu giải đáp ở nơi cõi lòng

Băng qua muôn núi nghìn sông

Vượt ngang khỏi những cánh đồng cỏ may

Đến nơi cũng đã xế ngày

Trang nghiêm hành lễ chắp tay cúi đầu

Thế Tôn : xin được thỉnh cầu ?

Làm sao thoát khỏi khổ đau kiếp người ?

Đức Phật nhẹ mỉm môi cười

Vài giây tĩnh lặng cất lời khoan thai

Hiện tiền, quá khứ, vị lai

Còn ham dục lạc còn hoài khổ đau … :popo_burn_joss_stick:


Bài thơ dựa trên câu nói nổi tiếng của Đức Phật "Dục vọng là nguồn gốc của mọi khổ đau". Dục ở đây có nghĩa là ham muốn, có thể là ham muốn tất cả mọi thứ, không riêng gì trong chuyện tình cảm :popo_bye:.
Tại hạ xin được góp thơ ạ. Bài thơ có tên là :

GIÁC NGỘ :p
thẻ visa là nguồn gốc của mọi nợ nần trên thế giới :popo_ah:
 

Announcements

Forum statistics

Threads
418,675
Messages
7,074,603
Members
170,773
Latest member
phantuanvu
Back
Top Bottom