Khi xưa từ bỏ ngai vàng
Rời xa khỏi chốn trần gian luỵ phiền
Hoà cùng nhịp với thiên nhiên
Chắp tay tĩnh lặng, hành thiền, luyện công
… 999 mùa đông
Một ngày hửng nắng cầu vồng ghé qua
Con đường Giác Ngộ tìm ra
Đem chân lý ấy làm quà thế nhân
Tiếng lành đồn khắp xa gần
… Nơi kia có gã dừng chân bến đò
Lòng đang ngũ rối tơ vò
Còn đi tìm kiếm lý do cuộc đời
Nghe danh … nguyện đến cùng trời
Tìm câu giải đáp ở nơi cõi lòng
Băng qua muôn núi nghìn sông
Vượt ngang khỏi những cánh đồng cỏ may
Đến nơi cũng đã xế ngày
Trang nghiêm hành lễ chắp tay cúi đầu
Thế Tôn : xin được thỉnh cầu ?
Làm sao thoát khỏi khổ đau kiếp người ?
Đức Phật nhẹ mỉm môi cười
Vài giây tĩnh lặng cất lời khoan thai
Hiện tiền, quá khứ, vị lai
Còn ham dục lạc còn hoài khổ đau …
Bài thơ dựa trên câu nói nổi tiếng của Đức Phật "Dục vọng là nguồn gốc của mọi khổ đau". Dục ở đây có nghĩa là ham muốn, có thể là ham muốn tất cả mọi thứ, không riêng gì trong chuyện tình cảm
.
Tại hạ xin được góp thơ ạ. Bài thơ có tên là :
GIÁC NGỘ