Event Thu & Yêu !

Status
Not open for further replies.
Muốn làm thằng Cuội
(Tản Đà)

Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi
Trần thế em nay chán nửa rồi!

Cung quế có ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhấc lên chơi!

Có bầu có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng Tám
Tựa nhau trông xuống thế gian cười!

Bình thơ:
Sau khi chia tay với mối duyên đầu, nhà thơ trở nên chán nản, buồn bã. Để tìm khuây khoả, ông đi nhiều nơi: Việt Trì, Hòa Bình... Bài " Muốn làm thằng Cuội " làm trong giai đoạn đau khổ này của Tản Đà đã vô tình mở đầu cho một trào lưu về văn học lãng mạn ở Việt Nam. Trước đó ít ai tả những nỗi buồn sâu kín, những nỗi chán đời rất trần tục...


Thơ Tản Đà luôn có một không gian riêng với Tây Thi, Dương Quý Phi, Chức Nữ, Hằng Nga, những giai nhân “hồng nhan tri kỷ” với khách tài tử phong lưu. Người đời đã cho Tản Đà là “ngông”, nhưng cần phải hiểu đó chính là thái độ của ông phản ứng lại xã hội thực dân phong kiến, vốn có quá nhiều điều khiến ông chán ngán buồn bực. Muốn làm thằng Cuội chính là một phản ứng như vậy.Dường như đối với Tản Đà, mùa thu cũng tạo nên nhiều duyên nợ. Từ khoảnh khắc “Vèo trông lá rụng đầy sân”, để nhận ra công danh như một thoáng chốc, đến đêm thu chìm đắm trong mối sầu, thi nhân đã để cho những tâm tình bộc bạch cùng trời đất:
Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi
Trần thế em nay chán nửa rồi

Lại một đêm thu, lần này nhà thơ tìm đến với “chị Hằng”. Mà lạ, không phải với cái cuồng vọng đòi cưới Hằng Nga mà lại là một chút khép mình xưng “em”, rất ngọt! Cậu ấm đã mỏi mệt với những muộn phiền trần thế, nên thở ra một giọng chán đời chăng? Cái buồn cố hữu của mùa thu khiến nhà thơ buồn, hay ánh trăng đối diện với con người gợi ra cảm giác lẻ loi đến mênh mông? Tản Đà đã đến với trăng không phải bằng tư thế “đối diện đàm tâm” – nhìn nhau chuyện trò trong im lặng bằng sự cảm thông của đôi lòng, ông đã thốt lên lời tha thiết nhắn nhủ “chị Hằng ơi!”. Nỗi buồn trần thế tràn ngập đêm thu, từ trong toả ra chứ không phải do “gió thu lạnh – sương thu bạch – khói thu xây thành” như câu thơ trong “Cảm thu, tiễn thu”mà thi sĩ chạnh lòng. Điều khiến người đọc lưu tâm ở câu thơ thứ hai là kiểu “chán nửa rồi” với “trần thế” chứ không phải là “chán hết rồi”. Chán nửa có nghĩa là chưa chán hẳn, còn thiết tha với cõi đời. Vậy thi nhân mâu thuẫn với chính mình, giữa ước muốn thoát ly hẳn đời như các thi nhân xưa muốn về với cõi tiên “lánh đục tìm trong”, và tâm nguyện ở lại với đời để làm tròn “thiên lương” giúp ích cho nhân quần, nhân loại. Đã có lần nhà thơ băn khoăn với câu hỏi “Đời đáng chán hay là không đáng chán?” với bạn tri âm. Nhưng phút này đây, tri âm vắng bóng để nhà thơ vọng về trăng tâm sự với chị Hằng. Trí tưởng tượng phong phú mãnh liệt của nhà thơ đã làm nên một ước vọng cao vời:
Cung quế có ai ngồi đó chửa
Cành đa xin chị nhắc lên chơi
Hai câu thực làm rõ cho ước muốn của Tản Đà: muốn làm thằng Cuội. Cung quế, cành đa gợi nhắc câu chuyện cổ tích nhưng dường như có sự so sánh ngầm trong ý thơ: ở cõi trần gian, “trích tiên” Tản Đà đang cô đơn trong nỗi buồn của chính mình, còn nơi cung Quảng, Hằng Nga cũng đang cô đơn như khách trần gian. Hành trình tưởng tượng của nhà thơ đã ngược về thời gian cổ tích, để nhà thơ hoá thân vào chú Cuội. Duy chỉ có khác một chi tiết nhỏ: ngày xưa Cuội bám cành đa thần để bay lên trăng, còn hiện tại thì cành đa ấy lại là chiếc thang đón hồn thi nhân lên cung quế. Nghĩa là Tản Đà đến với Hằng Nga để thay thế vai trò chú Cuội. Câu thơ có một chút hóm hỉnh trong ý tứ, nhưng đó là cách cắt nghĩa cho tính chất cuộc gặp gỡ đặc biệt này: giữa Hằng Nga và Tản Đà là mối quan hệ của hai tâm hồn cô đơn đang cần tìm đến nhau. Tản Đà “xin” mà không cầu lụy, bởi lẽ khi hướng về “cung quế”, có lẽ thi nhân cũng hiểu thấu nỗi niềm Hằng Nga?Bởi thế, hai câu luận là sự sẻ chia của đôi hồn cô đơn:
Có bầu có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui
Bản chất đa tình của thi sĩ đã hé lộ. Câu thơ không chỉ diễn tả tâm trạng từ một phía, vì nếu như vậy chẳng hoá ra thi sĩ lên trăng chỉ là giải thoát cho nỗi buồn bực riêng mình? Cái nồng nàn trong tình ý chính là ở chỗ nhà thơ cùng lúc diễn tả hai tâm trạng: một là của Hằng Nga – người cung Quảng Hàn, một là của Tản Đà – trích tiên nơi trần thế. Nét phóng khoáng tâm hồn thi nhân đâu chỉ là cái ước vọng lên trăng để vượt thoát cảnh trần đầy chán ngán, mà chính là khi được làm chú Cuội, được làm bạn cùng san sớt nỗi buồn với giai nhân cung quế. Có như vậy mới thật sự là tri âm tri kỷ! Cái độc đáo Tản Đà chính là ở chỗ cảm nhận được nỗi u buồn của Hằng Nga trong không gian quạnh quẽ chốn Quảng Hàn. Cũng như đã có lần nhà thơ phát hiện giữa cõi tiên tấm lòng trần gian của tiên nữ:Lá đào rơi rắc chốn Thiên Thai
Suối tiễn, oanh đưa luống ngậm ngùi
(Tống biệt)
Cảnh tiên cũng buồn, nên thi nhân lên với cõi tiên là để chia sẻ cùng người tiên chút tình nồng dương gian của người-cõi-tục. Đồng thời, khi được “cùng gió cùng mây” không vướng bận những lo toan trần thế, con người cũng được giải thoát khỏi nỗi sầu vô hình đè nặng. Tìm về cõi mộng là cách phá tan thành sầu ỡ cõi thực, nỗi sầu như thi nhân từng cảm nhận: “Từ độ sầu đến nay, ngày nào cũng có lúc sầu, đêm cũng có lúc sầu. Mưa dầm lá rụng mà sầu, trăng trong gió mát càng sầu; nằm vắt tay lên trán mà sầu, đem thơ văn ngâm vịnh sầu. Sầu không có mối, chém làm sao cho đứt; sầu không có khối, đập sao cho tan…” (Giải sầu). Trong nỗi sầu của nhà thơ, ta nhận ra những ám ảnh thời thế, nhân thế và nhân thế. Bầu bạn cùng chị Hằng, phải chăng là lúc nhà thơ thật sự thoát khỏi những ám ảnh ấy khi được cận kề hồng nhan tri kỷ:Rồi đến mỗi năm rằm tháng Tám
Tựa nhau trông xuống thế gian cười
Bài thơ được mở đầu bằng lời than “buồn lắm”, kết lại bằng nụ cười đêm rằm tháng Tám. Niềm vui thay thế nỗi buồn khi những tấm lòng tri kỷ đã gặp gỡ được nhau. Cảm hứng của bài thơ trọn vẹn với hình ảnh trăng thu tuyệt đẹp lay thức giấc mơ của bao kẻ muốn lánh đời thoát tục. Nhưng nếu chỉ có vậy thì cảm hứng bài thơ chưa vượt thoát khỏi khuôn sáo cũ mòn của thơ xưa. Cái tình tứ “tựa nhau” đã làm hiện rõ chất lãng mạn độc đáo tâm hồn nhà thơ. Có lẽ chưa ai trước Tản Đà lại có sự liên tưởng táo bạo đến thế! Câu chữ khéo léo, ý tình dào dạt của Tản Đà đã làm nên nét nghĩa mới của hình tượng: chú Cuội – Hằng Nga trong cổ tích đã hoá thân thành đôi lứa khắng khít Tản Đà tài tử và Hằng Nga giai nhân. Nhưng cõi trần “chán nửa” vẫn hiện diện cùng khoảnh khắc “trông xuống thế gian” của đôi lứa tâm đầu ý hợp, làm nên nụ cười “rất Tản Đà”.

Cười cho trò đời bon chen, cười trước tình đời nhạt nhẽo, và trên hết là nụ cười của kẻ vẫn còn nặng lòng trần thế, canh cánh trong hồn thiên chức nhà văn: “Hai chữ thiên lương thằng Hiếu nhớ”. Phải chăng nụ cười ấy ẩn chứa một thông điệp hướng về tương lai rạng rỡ niềm vui? Và cũng vì thế mà trăng phải là “rằm tháng Tám”, vằng vặc, tròn đầy, trong trẻo? Tắm mình trong ánh sáng dịu dàng giữa nơi cung quế là cả một tâm hồn thi nhân bay bổng tuyệt vời, thăng hoa cùng vẻ đẹp tuyệt đối của “nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi”.
Bài thơ cho ta nhận ra một chân dung tâm hồn Tản Đà : phóng khoáng, đa tình, nhiều mộng tưởng mà vẫn vướng vít những ưu tư trần thế. Con người ấy muốn giữ trọn “thiên lương” giữa cuộc đời ô trọc nên phải đắm chìm trong “giấc mộng con” để sống thành thực với chính mình và với cuộc đời. Ta chợt nhận ra một nhân cách cao quý không bị vẩn đục bởi những toan tính vụ lợi tầm thường, một con người “đi qua cái hỗn độn của xã hội Việt Nam đầu thế kỷ 20” mà vẫn giữ trọn “linh hồn cao khiết”.

 
Hic ... khog biet lam tho
 
Đông lão niên xuân hồi xuân
Tình cõi thiên thu vẫn lu mờ
Thiên niên vạn kỉ bất kiến
Muôn trùng xa xôi tình phương nao
 
thích gặp người yêu ở Bưu Điện . bởi vì đó là lần đầu gặp nàng ấy :binhsua19:
 
Tặng bạn bài thơ "Buồn Thu" của HMT

Ấp úng không ra được nửa lời
Tình thu bi thiết lắm thu ơi!
Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt
Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi

Nằm gắng đã không thành mộng được
Ngâm tràn cho đỡ chút buồn thôi
Ngàn trùng sương tỏa, cây e lạnh
Chỉ có thông kia chịu với trời.​

Hj còn cái nơi bạn thích chắc chỉ có bạn mới biết và thực sự cảm nhận được vì sao.
Chúc bạn có 1ty đẹp nhé.:binhsua25:
 
Last edited by a moderator:
cho em bổ sung nha abc1 thớt
2 người gặp nhau trong rạp xem phim :binhsua25::binhsua25::binhsua25::binhsua25::binhsua25::binhsua25:
 
Tích xuân chiêu giá sáo vị thu
Thẩm du tai tế lóng trong sường
Ung hành bông sương đương tự sáng
Thấu nữ trên kiều mụ lông dưng :-"
 
Thu đi để lại lá vàng
Anh đi để lại cho nàng thằng cu,
Mùa thu nối tiếp mùa thu,
Thằng cu nối tiếp thằng cu ra đời.
Bài này ko có tên hay e ko biết tên :D nên đặt tạm cho nó cái tên " mùa thu&thằng cu"
 
79.gif

Như đã hẹn , 5/9 tổng kết event . .​

+ Đầu tiên cám ơn các bạn đã sưu tầm những bài thơ thật hay post lên đây . Trong số đó , nhiều bài đã có trong quyển sổ tay của mình , có bài chưa có . Quá nhiều thơ hay nhưng giải thưởng lại ít ỏi , vì thế mình ưu tiên cho bài viết nào đầu tư về chất và mang tính "lạ" . Có nghĩa tuy nó là thơ hay nhưng đã phổ biến vd như Thơ tình cuối mùa thu , Hai sắc hoa tigon . . . Hai bài ấy hay đó chứ , ai dám chê ko hay đâu nào? Nhưng yếu thế của nó , do quá quen thuộc rồi nên gây cảm giác ko thích thú cho người đọc nữa . Tâm lý con người là vậy . 1 bài hát tuy hay nhưng nghe nhiều sẽ nhàm , 1 món ăn tuy ngon nhưng ăn riết mãi sẽ ngán . .

Sau khi nhìn lần lượt tổng bài thơ góp mặt trong topic , 2 bài dưới đây được mình chọn lĩnh 5LR :

*/ Bài Thu thứ nhất thuộc về :

Gửi người dưới mộ gợi nhớ Tình Sầu của Huyền Kiêu

Tình Sầu

tinhsau.jpg


Xuân hồng, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi hoa trắng cài đầu
Đi bắt bướm vàng ngoài nội

Hạ đỏ, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi
t
óc xõa ngang đầu
Đi giặt tơ vàng bên suối

Thu biếc, có chàng tới hỏi
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi khăn trắng quanh đầu
Đi hát tình sầu trong núi

Đông xám, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi hoa phủ đầy đầu
Đã ngủ trong hầm mộ tối.


Hình ảnh bắt đầu là nét thanh tú dịu dàng của người chị nổi bật giữa xuân hồng, thơm ngát hương muôn hoa, rực rỡ như ngàn cánh bướm tự do bay lượn giữa trời. Dung nhan vi diệu ấy bừng sáng, rồi lặng lẽ ẩn trong tịch dương. Tiếp theo là Hạ đỏ, đưa cõi người ta đến với suối reo ghềnh thác. Ở đó, chị tôi hoa trắng cài đầu, đẹp như nắng ban mai đùa vui giữa trời xanh bát ngát, mây trắng nhè nhẹ trôi trên không gian mênh mông. Ở đó là con đường thênh thang rộng mở, luôn gọi mời bước chân muôn đời không ngừng nghỉ của người thích lãng du. Ở đó có lời ru ngọt ngào của tình yêu đôi lứa. Tình yêu nồng cháy trong lửa hạ. Tình yêu rực rỡ trong nắng vàng. Tình yêu phiêu bồng của tuổi thanh niên đầy sức sống, đẹp như tơ vàng bên suối.

Chất giọng ngọt ngào trong tứ thơ của Huyền Kiêu đưa cõi người ta vào hạ. Một mùa hạ của trái tim dư đầy tình mến, tâm hồn khao khát hương vị yêu thương. Chàng tới hỏi "Em thơ chị đẹp em đâu", để trao gửi mộng đời bất tận. Hay chàng tới hỏi để tìm về hoài niệm, tìm về ngày cũ, tìm về cột mốc không thể nào quên của bốn mùa thường tại, khi chuyện xưa không còn nữa. Chàng đã từng đến lúc xuân sang, gõ nhẹ vào mành trúc nói lời thân ái...

Khi mùa thu tới, chàng lại đến hỏi. Câu hỏi rơi giữa thung lũng hoang vu, hồ tàn trong nắng chiều dần tắt bên kia ngọn núi. Chàng tìm người đang hiện hữu, hay chỉ muốn gợi lại duyên tình cũ? để tưởng vọng cố nhân một thời từng thương từng nhớ…? Không ai biết lòng chàng suy nghĩ điều gì, chỉ thấy chàng đứng giữa mùa thu, lời từng lời ân cần tha thiết...

Rồi nỗi buồn theo hồn lá khô im lặng rơi giữa chiều tà. Đêm xuống âm thầm. Vành khăn trắng vắt ngang đầu chị, phản chiếu trên mặt sông đầy khói sóng. Chàng nhìn khung cảnh thẫm sương, nghe hiu quạnh nhớ mùi hương thở dài. Từ xuân, qua hạ, sang thu, chàng đi tìm bóng hình quá khứ, hay ngóng trông một phận người như ảo như thực đã về xưa. Về xưa hay đang ở giữa hôm nay, thật ra cũng chỉ là một khoảnk khắc từng có trong đời người. Vì sống là một cuộc hành trình, không phải là điểm ngừng. Chàng biết thế, nên cứ đi, cứ đến, cứ hỏi. Câu hỏi không thay đổi, câu trả lời vô thường, biến động theo bốn mùa xuân-hạ-thu-đông.

Từ xuân, qua hạ, sang thu, vào đông, chàng đã đến và đã hỏi. Người xưa như sương như khói thoắt ẩn thoắt hiện giữa hư không. Thời gian là xuân, để người xưa cười vui hái hoa bắt bướm. Thời gian là hạ, để người xưa hong tơ vàng giặt bên suối mát. Thời gian là thu, để người xưa hát phù du ca vang vọng trên đỉnh núi. Thời gian là đông, để người xưa an giấc ngàn thu. Thời gian trôi cho bốn mùa thường tại. Thời gian đi cho bốn mùa luân hoàn. Người xưa vẫn là người xưa của xuân-hạ-thu-đông. Nên chàng cứ đi, cứ đến, cứ hỏi. Khúc tình sầu vang vọng suốt cuộc hành trình tìm về đời sau.

“Tình Sầu” của Huyền Kiêu đưa lòng ta vào hạ. Mùa hạ của phượng đỏ lá xanh. Mùa hạ của tuổi học trò. Mùa hạ của những ngày thi căng thẳng. Mùa hạ của lời chào tạm biệt thầy cô, tạm biệt bạn hữu, tạm biệt mái trường, trước khi bước xuống cuộc đời. Bao mùa hạ đã qua trong cuộc đời của tôi…? Thật không đếm được. Chỉ biết rằng nắng hạ ngày xưa với nắng hạ bây giờ hình như không khác, khi cơn gió giao mùa đi qua cành cây ngọn cỏ, mang theo thông điệp hoán chuyển thời vụ của bốn mùa. Tôi nhìn chiếc bóng đổ dài theo cơn nắng. Tưởng như tơ vàng bên suối, còn giữ hoài giọt nước tinh khôi, rực rỡ như hình ảnh người con gái trong khối tình sầu của Huyền Kiêu.

*/ Bài Thu thứ 2 thuộc về :
Muốn làm thằng Cuội
(Tản Đà)

Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi
Trần thế em nay chán nửa rồi!

Cung quế có ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhấc lên chơi!

Có bầu có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng Tám
Tựa nhau trông xuống thế gian cười!

Bình thơ:
Sau khi chia tay với mối duyên đầu, nhà thơ trở nên chán nản, buồn bã. Để tìm khuây khoả, ông đi nhiều nơi: Việt Trì, Hòa Bình... Bài " Muốn làm thằng Cuội " làm trong giai đoạn đau khổ này của Tản Đà đã vô tình mở đầu cho một trào lưu về văn học lãng mạn ở Việt Nam. Trước đó ít ai tả những nỗi buồn sâu kín, những nỗi chán đời rất trần tục...


Thơ Tản Đà luôn có một không gian riêng với Tây Thi, Dương Quý Phi, Chức Nữ, Hằng Nga, những giai nhân “hồng nhan tri kỷ” với khách tài tử phong lưu. Người đời đã cho Tản Đà là “ngông”, nhưng cần phải hiểu đó chính là thái độ của ông phản ứng lại xã hội thực dân phong kiến, vốn có quá nhiều điều khiến ông chán ngán buồn bực. Muốn làm thằng Cuội chính là một phản ứng như vậy.Dường như đối với Tản Đà, mùa thu cũng tạo nên nhiều duyên nợ. Từ khoảnh khắc “Vèo trông lá rụng đầy sân”, để nhận ra công danh như một thoáng chốc, đến đêm thu chìm đắm trong mối sầu, thi nhân đã để cho những tâm tình bộc bạch cùng trời đất:
Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi
Trần thế em nay chán nửa rồi

Lại một đêm thu, lần này nhà thơ tìm đến với “chị Hằng”. Mà lạ, không phải với cái cuồng vọng đòi cưới Hằng Nga mà lại là một chút khép mình xưng “em”, rất ngọt! Cậu ấm đã mỏi mệt với những muộn phiền trần thế, nên thở ra một giọng chán đời chăng? Cái buồn cố hữu của mùa thu khiến nhà thơ buồn, hay ánh trăng đối diện với con người gợi ra cảm giác lẻ loi đến mênh mông? Tản Đà đã đến với trăng không phải bằng tư thế “đối diện đàm tâm” – nhìn nhau chuyện trò trong im lặng bằng sự cảm thông của đôi lòng, ông đã thốt lên lời tha thiết nhắn nhủ “chị Hằng ơi!”. Nỗi buồn trần thế tràn ngập đêm thu, từ trong toả ra chứ không phải do “gió thu lạnh – sương thu bạch – khói thu xây thành” như câu thơ trong “Cảm thu, tiễn thu”mà thi sĩ chạnh lòng. Điều khiến người đọc lưu tâm ở câu thơ thứ hai là kiểu “chán nửa rồi” với “trần thế” chứ không phải là “chán hết rồi”. Chán nửa có nghĩa là chưa chán hẳn, còn thiết tha với cõi đời. Vậy thi nhân mâu thuẫn với chính mình, giữa ước muốn thoát ly hẳn đời như các thi nhân xưa muốn về với cõi tiên “lánh đục tìm trong”, và tâm nguyện ở lại với đời để làm tròn “thiên lương” giúp ích cho nhân quần, nhân loại. Đã có lần nhà thơ băn khoăn với câu hỏi “Đời đáng chán hay là không đáng chán?” với bạn tri âm. Nhưng phút này đây, tri âm vắng bóng để nhà thơ vọng về trăng tâm sự với chị Hằng. Trí tưởng tượng phong phú mãnh liệt của nhà thơ đã làm nên một ước vọng cao vời:
Cung quế có ai ngồi đó chửa
Cành đa xin chị nhắc lên chơi
Hai câu thực làm rõ cho ước muốn của Tản Đà: muốn làm thằng Cuội. Cung quế, cành đa gợi nhắc câu chuyện cổ tích nhưng dường như có sự so sánh ngầm trong ý thơ: ở cõi trần gian, “trích tiên” Tản Đà đang cô đơn trong nỗi buồn của chính mình, còn nơi cung Quảng, Hằng Nga cũng đang cô đơn như khách trần gian. Hành trình tưởng tượng của nhà thơ đã ngược về thời gian cổ tích, để nhà thơ hoá thân vào chú Cuội. Duy chỉ có khác một chi tiết nhỏ: ngày xưa Cuội bám cành đa thần để bay lên trăng, còn hiện tại thì cành đa ấy lại là chiếc thang đón hồn thi nhân lên cung quế. Nghĩa là Tản Đà đến với Hằng Nga để thay thế vai trò chú Cuội. Câu thơ có một chút hóm hỉnh trong ý tứ, nhưng đó là cách cắt nghĩa cho tính chất cuộc gặp gỡ đặc biệt này: giữa Hằng Nga và Tản Đà là mối quan hệ của hai tâm hồn cô đơn đang cần tìm đến nhau. Tản Đà “xin” mà không cầu lụy, bởi lẽ khi hướng về “cung quế”, có lẽ thi nhân cũng hiểu thấu nỗi niềm Hằng Nga?Bởi thế, hai câu luận là sự sẻ chia của đôi hồn cô đơn:
Có bầu có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui
Bản chất đa tình của thi sĩ đã hé lộ. Câu thơ không chỉ diễn tả tâm trạng từ một phía, vì nếu như vậy chẳng hoá ra thi sĩ lên trăng chỉ là giải thoát cho nỗi buồn bực riêng mình? Cái nồng nàn trong tình ý chính là ở chỗ nhà thơ cùng lúc diễn tả hai tâm trạng: một là của Hằng Nga – người cung Quảng Hàn, một là của Tản Đà – trích tiên nơi trần thế. Nét phóng khoáng tâm hồn thi nhân đâu chỉ là cái ước vọng lên trăng để vượt thoát cảnh trần đầy chán ngán, mà chính là khi được làm chú Cuội, được làm bạn cùng san sớt nỗi buồn với giai nhân cung quế. Có như vậy mới thật sự là tri âm tri kỷ! Cái độc đáo Tản Đà chính là ở chỗ cảm nhận được nỗi u buồn của Hằng Nga trong không gian quạnh quẽ chốn Quảng Hàn. Cũng như đã có lần nhà thơ phát hiện giữa cõi tiên tấm lòng trần gian của tiên nữ:Lá đào rơi rắc chốn Thiên Thai
Suối tiễn, oanh đưa luống ngậm ngùi
(Tống biệt)
Cảnh tiên cũng buồn, nên thi nhân lên với cõi tiên là để chia sẻ cùng người tiên chút tình nồng dương gian của người-cõi-tục. Đồng thời, khi được “cùng gió cùng mây” không vướng bận những lo toan trần thế, con người cũng được giải thoát khỏi nỗi sầu vô hình đè nặng. Tìm về cõi mộng là cách phá tan thành sầu ỡ cõi thực, nỗi sầu như thi nhân từng cảm nhận: “Từ độ sầu đến nay, ngày nào cũng có lúc sầu, đêm cũng có lúc sầu. Mưa dầm lá rụng mà sầu, trăng trong gió mát càng sầu; nằm vắt tay lên trán mà sầu, đem thơ văn ngâm vịnh sầu. Sầu không có mối, chém làm sao cho đứt; sầu không có khối, đập sao cho tan…” (Giải sầu). Trong nỗi sầu của nhà thơ, ta nhận ra những ám ảnh thời thế, nhân thế và nhân thế. Bầu bạn cùng chị Hằng, phải chăng là lúc nhà thơ thật sự thoát khỏi những ám ảnh ấy khi được cận kề hồng nhan tri kỷ:Rồi đến mỗi năm rằm tháng Tám
Tựa nhau trông xuống thế gian cười
Bài thơ được mở đầu bằng lời than “buồn lắm”, kết lại bằng nụ cười đêm rằm tháng Tám. Niềm vui thay thế nỗi buồn khi những tấm lòng tri kỷ đã gặp gỡ được nhau. Cảm hứng của bài thơ trọn vẹn với hình ảnh trăng thu tuyệt đẹp lay thức giấc mơ của bao kẻ muốn lánh đời thoát tục. Nhưng nếu chỉ có vậy thì cảm hứng bài thơ chưa vượt thoát khỏi khuôn sáo cũ mòn của thơ xưa. Cái tình tứ “tựa nhau” đã làm hiện rõ chất lãng mạn độc đáo tâm hồn nhà thơ. Có lẽ chưa ai trước Tản Đà lại có sự liên tưởng táo bạo đến thế! Câu chữ khéo léo, ý tình dào dạt của Tản Đà đã làm nên nét nghĩa mới của hình tượng: chú Cuội – Hằng Nga trong cổ tích đã hoá thân thành đôi lứa khắng khít Tản Đà tài tử và Hằng Nga giai nhân. Nhưng cõi trần “chán nửa” vẫn hiện diện cùng khoảnh khắc “trông xuống thế gian” của đôi lứa tâm đầu ý hợp, làm nên nụ cười “rất Tản Đà”.

Cười cho trò đời bon chen, cười trước tình đời nhạt nhẽo, và trên hết là nụ cười của kẻ vẫn còn nặng lòng trần thế, canh cánh trong hồn thiên chức nhà văn: “Hai chữ thiên lương thằng Hiếu nhớ”. Phải chăng nụ cười ấy ẩn chứa một thông điệp hướng về tương lai rạng rỡ niềm vui? Và cũng vì thế mà trăng phải là “rằm tháng Tám”, vằng vặc, tròn đầy, trong trẻo? Tắm mình trong ánh sáng dịu dàng giữa nơi cung quế là cả một tâm hồn thi nhân bay bổng tuyệt vời, thăng hoa cùng vẻ đẹp tuyệt đối của “nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi”.
Bài thơ cho ta nhận ra một chân dung tâm hồn Tản Đà : phóng khoáng, đa tình, nhiều mộng tưởng mà vẫn vướng vít những ưu tư trần thế. Con người ấy muốn giữ trọn “thiên lương” giữa cuộc đời ô trọc nên phải đắm chìm trong “giấc mộng con” để sống thành thực với chính mình và với cuộc đời. Ta chợt nhận ra một nhân cách cao quý không bị vẩn đục bởi những toan tính vụ lợi tầm thường, một con người “đi qua cái hỗn độn của xã hội Việt Nam đầu thế kỷ 20” mà vẫn giữ trọn “linh hồn cao khiết”.


+ Địa điểm mình muốn gặp gỡ người yêu của mình là nơi đâu? Giải nghĩa được vì sao mình thích gặp người ta chỗ ấy càng tốt .

Nhiều bạn cứ nghĩ vì mình thích mùa thu nên địa điểm mình muốn gặp người yêu của mình cũng là nơi j đó liên quan đến thu . Ko đơn giản vậy đâu ạ :D Nếu dễ đoán thế thì chắc 100LR cũng ko đủ tài trợ cho event vì 10 người hết 8 người đã đoán như thế ^^

Chỉ có 2 cmt đoán đúng là ở Chùa mà thôi:
PHẦN 2: Thích gặp người yêu của mình ở đâu?
Câu trả lời là: Ở CHÙA
Giải thich: Luke ko theo đạo phật, nhưng tin vào phật,tin vào luật nhân quả thích đi chùa, nên thích những người nào giống mình về điểm này. Tất nhiên 2 người có cùng sở thích, cùng tin vào 1 thế giới tâm linh thì sẽ đến chùa :D :p :p. Si nghĩ của plt ko bít đúng hem :D
...................................
Phần 3: kể chuyện cười hay cmt cười: Câu này khó vì từ lâu ko còn hứng thú với chuyện cười nữa.:| potay

2. Địa điểm thớt muốn gặp người yêu :đường lên chùa Giáng
Vì giải thưởng chỉ có 1 nên ưu tiên người cmt trước , + thêm điểm có giải nghĩa => muội muội plt ẵm giải nhé :"> Muội giải nghĩa đúng nhưng còn thiếu 1 chút . .

Sở dĩ mình muốn gặp gỡ người yêu cũng có thể là người bạn đời của mình tại chùa , vì đã là phật tử thì sẽ có tấm lòng nhân hậu . Người biết phật pháp , họ tin nhân quả , sẽ ko dám gây ra tội ác . Tràn lan những vụ chồng tạt axit phá hủy dung nhang vợ do ghen tuông tình ái , vợ nhẫn tâm canh lúc chồng ngủ rưới xăng đốt .v.v.. Mọi tội ác trên cõi đời này chỉ là do chưa học Phật . Bàng hoàng ghê rợn! Vì thế , nếu cưới được người bạn đời cũng là 1 phật tử , thì ko còn j bằng , an toàn trong giấc ngủ @@ Hem bít ngoài mìn còn ai cùng sở thích lên chùa tìm người yêu ko :p

+ 5 giải mỗi giải 1LR cho ai kể truyện cười hoặc comment gây cười
Thuộc về 5 cmt :
p.s: có những truyện cười tuy vui nhưng mình đã đọc qua , nên khi đọc lại , ko gây cười nữa .

thu về mang đi những yêu thương
ko vui cũng cố tỏ ra cười
vô hồn vô thoảng ngồi sầu tư
trăng trên cao,tựa cả đỉnh đầu
nhìn trăng rầu mà ngỡ là đã xa
chỉ vì một dạ chung tình
nửa muốn thu về nửa muốn thu đi
đáng lẽ ko cười đao nhưng đã cười sau khi đọc dòng tô xanh . Ko hỉu seo bài thơ nào hễ của bx sáng tác ox đều ko nhịn dc =))
thêm vào chuyện cười xíu nữa ha=))
cái này có trong chương trình tivi quay chiếc nón kì diệu,do ban tổ chức chương trình hỏi người chơi nhé,cái này mình ko sáng tác nha ,có thực đấy ^^
mc anh vũ(quên mất cái tên cha nội đó rồi ):tới lượt bạn,bạn muốn đoán lun hay quay,3 chữ cái,đã có 1 ô chữ là chữ Ô ở giữa,chỉ còn lại 2 ô trống thôi.bạn muốn đoán hay quay.tui sẽ đọc lại câu hỏi:đây là bộ phận nhạy cảm nhất của phu nữ.
người chơi:tui đoán lun
mc:sao bạn ko quay để kiếm điểm nhiều hơn
người chơi:cám ơn anh,vậy tui sẽ quay
mc :bạn quay được 700 điểm,bây giờ bạn hãy đoán ô chữ cái
người chơi:tui đoán chữ L
mc:ko có chữ L,e hèm
mc:đây là bộ phận quan trong của phụ nữ,ko có chữ L nha=))=)).
mc:ko có ai đoán được vậy xin mời các vị khách ngồi ở đây
khách mời :tui đoán.....
mc:vâng là chữ M,có 2 chữ M,và kết quả là chữ mồm(toát mồ hôi hột) :))
ai đọc ko hỉu thì đi za nhé=))=))

windows-xp-desktop-background-wallpaper-autumn-800x600.jpg

Anh đợi em ở đây nhé :) !!
hehe đợi em chi zợ?? toàn bụi cây ko hà =]]
dịu dàng quá ,,, có bé nào ngất chưa

conduongmua iu Luke tới mức gặp ở topic nào cũng phải nói "Mình ghét Luke" rùi nguýt 1 cai' thật dài và thẹn thùng quay đi :">:
Con gái noi' ghét là thương mờ :m021:
Anh ơi! Anh ơi! Tiền Em Đang Vơi Vơi...:m035:
Anh Cho Tiền Em Đi Chơi!:m022:
Anh ơi! Anh ơi! Em đang thèm đi bơi!:m021:
Anh Cho Tiền Em Đi bơi!:m044:
Anh ơi! Anh ơi! Em biết Anh tả tơi!:m048:
Anh cho tiền em mới mơi! :m037:
Ko lì xì bé boytido chắc sẽ xui lắm , phải xì thôi:binhsua53:

79.gif


Hermes02
PhuDu
Phonglantim
Behu
Hanhyes
Alice
Bboytido

Vào để lại lr nhé !​
 
đại diện các bạn có giải, mình để lại LR: Uxxuamua.:binhsua57::binhsua141:
 
ủa.mình trúng hết tất cả các giải hả ,mấy nít đoạt giải của mấy bạn đó đều dùng chung lr của mình đó bạn.vui lòng send vào U u cục
 
chờ kết quả từ sáng, lúc 9 giờ có đáo vào 4rum chưa thấy công bố tưởng chủ thớt để mai mới tổng kết^^LR của mình: U3593456Chúc LukeLucy làm ra nhiều $$$$ để tổ chức tiếp nhiều event cho ACE vui chơi nhé :x
 
bùn ngủ quá , mình phải đi ngủ rồi . Mai có đầy đủ ví lr , mình send 1 lượt nhe!
G9 all
 
79.gif

Như đã hẹn , 5/9 tổng kết event . .​

+ Đầu tiên cám ơn các bạn đã sưu tầm những bài thơ thật hay post lên đây . Trong số đó , nhiều bài đã có trong quyển sổ tay của mình , có bài chưa có . Quá nhiều thơ hay nhưng giải thưởng lại ít ỏi , vì thế mình ưu tiên cho bài viết nào đầu tư về chất và mang tính "lạ" . Có nghĩa tuy nó là thơ hay nhưng đã phổ biến vd như Thơ tình cuối mùa thu , Hai sắc hoa tigon . . . Hai bài ấy hay đó chứ , ai dám chê ko hay đâu nào? Nhưng yếu thế của nó , do quá quen thuộc rồi nên gây cảm giác ko thích thú cho người đọc nữa . Tâm lý con người là vậy . 1 bài hát tuy hay nhưng nghe nhiều sẽ nhàm , 1 món ăn tuy ngon nhưng ăn riết mãi sẽ ngán . .

Sau khi nhìn lần lượt tổng bài thơ góp mặt trong topic , 2 bài dưới đây được mình chọn lĩnh 5LR :

*/ Bài Thu thứ nhất thuộc về :


*/ Bài Thu thứ 2 thuộc về :


+ Địa điểm mình muốn gặp gỡ người yêu của mình là nơi đâu? Giải nghĩa được vì sao mình thích gặp người ta chỗ ấy càng tốt .

Nhiều bạn cứ nghĩ vì mình thích mùa thu nên địa điểm mình muốn gặp người yêu của mình cũng là nơi j đó liên quan đến thu . Ko đơn giản vậy đâu ạ :D Nếu dễ đoán thế thì chắc 100LR cũng ko đủ tài trợ cho event vì 10 người hết 8 người đã đoán như thế ^^

Chỉ có 2 cmt đoán đúng là ở Chùa mà thôi:



Vì giải thưởng chỉ có 1 nên ưu tiên người cmt trước , + thêm điểm có giải nghĩa => muội muội plt ẵm giải nhé :"> Muội giải nghĩa đúng nhưng còn thiếu 1 chút . .

Sở dĩ mình muốn gặp gỡ người yêu cũng có thể là người bạn đời của mình tại chùa , vì đã là phật tử thì sẽ có tấm lòng nhân hậu . Người biết phật pháp , họ tin nhân quả , sẽ ko dám gây ra tội ác . Tràn lan những vụ chồng tạt axit phá hủy dung nhang vợ do ghen tuông tình ái , vợ nhẫn tâm canh lúc chồng ngủ rưới xăng đốt .v.v.. Mọi tội ác trên cõi đời này chỉ là do chưa học Phật . Bàng hoàng ghê rợn! Vì thế , nếu cưới được người bạn đời cũng là 1 phật tử , thì ko còn j bằng , an toàn trong giấc ngủ @@ Hem bít ngoài mìn còn ai cùng sở thích lên chùa tìm người yêu ko :p

+ 5 giải mỗi giải 1LR cho ai kể truyện cười hoặc comment gây cười
Thuộc về 5 cmt :
p.s: có những truyện cười tuy vui nhưng mình đã đọc qua , nên khi đọc lại , ko gây cười nữa .


đáng lẽ ko cười đao nhưng đã cười sau khi đọc dòng tô xanh . Ko hỉu seo bài thơ nào hễ của bx sáng tác ox đều ko nhịn dc =))



hehe đợi em chi zợ?? toàn bụi cây ko hà =]]
dịu dàng quá ,,, có bé nào ngất chưa



Ko lì xì bé boytido chắc sẽ xui lắm , phải xì thôi:binhsua53:

79.gif


Hermes02
PhuDu
Phonglantim
Behu
Hanhyes
Alice
Bboytido

Vào để lại lr nhé !​

có lộn ko đó,trúng lun 2 giải :)).thôi ko lấy đâu =))=)) tự dưng ko muốn tiền bạc nữa .thớt lựa người khác trao giải đi :)
 
em có niềm tin mình sẽ đoạt giải mà..heheh...post xong đọc lại còn tự thấy hay:-"Lr của em đây:U7711148(Hermes Ky Long)Tks so much.love u much much >:D< :x
 
Status
Not open for further replies.

Announcements

Forum statistics

Threads
421,027
Messages
7,104,527
Members
173,100
Latest member
KaiD0407

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom