cùng cảnh ngộ
25 tuổi rồi học xong đại học rồi ra ngoài người ta hỏi đi làm ở đâu rồi cũng chỉ biết cúi mặt ko biết trả lời ra sao
khó nhất là đến nhà người yêu chơi mà bme người ta hỏi nghề nghệp của mình, ở quê là thế, cứ ko phải công chức nhà nước thì người ta xem như thằng culi. còn nữa là có thằng tép riu trong ngành công an lương tháng ngót nghét 3 củ mà vênh váo, ta đây đi đâu người ta cũng hứng như trứng, còn mình như cỏ rác......... nói tóm lại là có nhiều chuyện chỉ ae nào đã từng thì mới hiểu hết đc. Tính đến giờ thì cũng mmo đc 5 năm rồi, cũng có ý định vác xác ra ngoài xin việc nhưng suy đi tính lại thì cảm thấy ko đáng, đi làm phải coi sắc mặt người ta, cúm núm nịnh bợ thằng cấp trên, nó quát mà chỉ biết cúi mặt nuốt đắng chắc là mình ko làm đc, ốm đau bệnh tật cũng phải xin lên xin xuống, với lại còng lưng làm cả tháng thu nhập ko bằng mmo........... Tâm sự thì nhiều, kể lể thì dài
chỉ muốn viết vài dòng để thớt bieets ko phải riêng mình trong cảnh ngộ này. Thiên hạ coi mình thế nào thì mặc kệ đi, mình cũng đâu có cấm đc. ko có việc gì khó, chỉ sợ ko có tiền
Cố gắng kiếm thật nhiều, dành dụm chút ra ngoài lập nghiệp, có thể khởi đầu là 1 cửa hàng tạp hoá biết đâu sau này lại trở thành ông vua bán lẻ ở việt nam
đôi khi mình cũng tự động viên mình vậy