Sáng 9/7, khu vườn nơi chiếc máy bay Mi 171 rơi và phát nổ có hàng chục bát hương lập vội nghi ngút khói. Chốc chốc, những tiếng gào khóc thảm thiết lại vang lên.
Sáng 9/7, ba ngày sau khi chiếc trực thăng Mi 171 chở 21 người gặp nạn, cả chục ban thờ tạm được dựng lên trong khu vườn ở thôn 11, xã Bình Yên, huyện Thạch Thất, Hà Nội. Cạnh di ảnh người lính hy sinh là những bộ quân phục được xếp gọn gàng cùng chiếc mũ và đôi giầy.
Hương khói bốc lên nghi ngút, những khuôn mặt buồn bã với đôi mắt ngấn lệ. Chốc chốc, những tiếng chuông, tiếng mõ, tiếng lẩm bẩm tụng cầu cho linh hồn các anh siêu thoát lại vang lên.
Dòng người kéo đến khu vườn rộng vài trăm mét, nơi các anh ngã xuống, càng lúc càng đông. Không gian trầm lắng, chỉ có tiếng bước chân đạp vào cành khô sột soạt. Không ai bảo ai, họ đến từng ban thờ dâng nhành hoa, thắp nén nhang và lặng lẽ gạt nước mắt.
Khom mình bên ban thờ của trung úy Nguyễn Văn Hưng, chị Kiều Thị Nhung nhà cách hiện trường vài trăm mét, ôm mặt khóc nức nở bên cô con gái. Hai ngày qua, trước khi đi làm chị Nhung đều dắt con đến thắp hương cho những người lính gặp nạn.
"Nếu chiếc máy bay rơi trong khu dân cư và khu chợ, không biết các cháu ở nhà sẽ ra sao", chị Nhung sụt sùi. Chị cho biết người dân địa phương vẫn đầy cảm kích khi nói về nỗ lực của những người lính.
"Các anh mất đi là để bảo vệ sự yên bình và mạng sống cho người dân, chúng tôi không bao giờ quên được ơn nghĩa này", chị Nhung chia sẻ.
Cô Tạ Thị Thu (nhà ở thôn Hòa Lạc) mắt đỏ hoe nhớ lại, lúc máy bay rơi cô đang lấy rau lợn dưới ruộng cách đó chừng 200 m.
Nghe tiếng nổ loẹt xoẹt trên đầu, cô ngẩng lên thì chiếc trực thăng bay sát nhà dân và chúc đầu xuống phía chợ, sau đó nó lại vọt lên, vượt qua dây điện cao thế và rơi xuống khu vườn trống. "Nếu chiếc máy bay đâm vào đường dây điện và khu chợ thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra", cô Thu kể.
Không riêng chị Nhung, cô Thu mà nhiều người đến khu vườn đều không giấu nổi sự xúc động. Họ bảo nhau quyên tiền lập khu tưởng niệm để luôn nhớ tới các anh. Người dân nơi đây dường như xích lại gần nhau hơn. Những ngôi nhà cạnh hiện trường lúc nào cũng có người túc trực để trông xe máy, ôtô cho khách ghé thăm.
Sáng 9/7, ba ngày sau khi chiếc trực thăng Mi 171 chở 21 người gặp nạn, cả chục ban thờ tạm được dựng lên trong khu vườn ở thôn 11, xã Bình Yên, huyện Thạch Thất, Hà Nội. Cạnh di ảnh người lính hy sinh là những bộ quân phục được xếp gọn gàng cùng chiếc mũ và đôi giầy.
Hương khói bốc lên nghi ngút, những khuôn mặt buồn bã với đôi mắt ngấn lệ. Chốc chốc, những tiếng chuông, tiếng mõ, tiếng lẩm bẩm tụng cầu cho linh hồn các anh siêu thoát lại vang lên.
Dòng người kéo đến khu vườn rộng vài trăm mét, nơi các anh ngã xuống, càng lúc càng đông. Không gian trầm lắng, chỉ có tiếng bước chân đạp vào cành khô sột soạt. Không ai bảo ai, họ đến từng ban thờ dâng nhành hoa, thắp nén nhang và lặng lẽ gạt nước mắt.
Khom mình bên ban thờ của trung úy Nguyễn Văn Hưng, chị Kiều Thị Nhung nhà cách hiện trường vài trăm mét, ôm mặt khóc nức nở bên cô con gái. Hai ngày qua, trước khi đi làm chị Nhung đều dắt con đến thắp hương cho những người lính gặp nạn.
"Nếu chiếc máy bay rơi trong khu dân cư và khu chợ, không biết các cháu ở nhà sẽ ra sao", chị Nhung sụt sùi. Chị cho biết người dân địa phương vẫn đầy cảm kích khi nói về nỗ lực của những người lính.
"Các anh mất đi là để bảo vệ sự yên bình và mạng sống cho người dân, chúng tôi không bao giờ quên được ơn nghĩa này", chị Nhung chia sẻ.
Cô Tạ Thị Thu (nhà ở thôn Hòa Lạc) mắt đỏ hoe nhớ lại, lúc máy bay rơi cô đang lấy rau lợn dưới ruộng cách đó chừng 200 m.
Nghe tiếng nổ loẹt xoẹt trên đầu, cô ngẩng lên thì chiếc trực thăng bay sát nhà dân và chúc đầu xuống phía chợ, sau đó nó lại vọt lên, vượt qua dây điện cao thế và rơi xuống khu vườn trống. "Nếu chiếc máy bay đâm vào đường dây điện và khu chợ thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra", cô Thu kể.
Không riêng chị Nhung, cô Thu mà nhiều người đến khu vườn đều không giấu nổi sự xúc động. Họ bảo nhau quyên tiền lập khu tưởng niệm để luôn nhớ tới các anh. Người dân nơi đây dường như xích lại gần nhau hơn. Những ngôi nhà cạnh hiện trường lúc nào cũng có người túc trực để trông xe máy, ôtô cho khách ghé thăm.