Biết Hàn Tín không bạnhoàn cảnh gia đình mình do cha mẹ cũng bị anh em lừa gạt ( ông anh cả trong nhà thì QUYỀN HUYNH THẾ PHỤ thông đồng với ông em trai dành của cải ) chiếm hết đất đai chỉ chia ít tiền cho gia đình mình rồi họ phủi tay bỏ đi ! do gia đình mình quanh năm lam lũ không biết kiện tụng và quen ai cả ! còn họ thì quen nhiều người nên thấp cổ bé họng im đến giờ !
hoàn cảnh ai cũng như ai đi làm thuê thì phải chấp nhận, đi làm bưng bê thì phải chịu nó vốn dĩ lá osin chứ là gì, đi làm ko lẻ đoài hỏi họ coai mình như chủ sao ? mình thấy ko có gì là khổ cả, riêng mình thấy thì thế làm thì phải chấp nhận còn k chấp nhận đc thì thôi bạn ahTớ lập topic chỉ trình bày tâm sự của mình thôi không kể khổ hay than vãn gì cả ( tớ làm cớ chịu ) chỉ trình bày rõ ràng không mọi người sẽ không hiểu đầu đuôi câu chuyện ,ai từng trải qua hay bị gì thì chia sẻ đồng cảm lên tiếng nói chung thôi chứ mình nói rồi - Nếu lập topic kiếm hỏi việc thì làm 1 cái và vào chủ đề chính luôn không lòng vòng kể lể chỉ cho mệt vậy bác !
có tay có chân có đầu có óc mà ko bằng 1 người ko tay ko chân sao...phải thay đổi suy nghĩ đi thì mới khá lên được... đa số bi kịch cuộc đời là do lối suy nghĩ mà ra thôi cái bang luôn rộng mở chào đón newbie
hoàn cảnh ai cũng như ai đi làm thuê thì phải chấp nhận, đi làm bưng bê thì phải chịu nó vốn dĩ lá osin chứ là gì, đi làm ko lẻ đoài hỏi họ coai mình như chủ sao ? mình thấy ko có gì là khổ cả, riêng mình thấy thì thế làm thì phải chấp nhận còn k chấp nhận đc thì thôi bạn ah
đi làm ko có công việc gì là khổ, khổ hay ko ở SN của bạn mà ra thôi
làm công ăn lương chứ phải làm baba ng ta đâu mà đoài hỏi hả bạn ?
bạn ở đâu vậy @thanhbinh007 ? nếu ở đn mình có thể trao đổi chút
đm , con gái bây giờ toán theo mấy a có tiền
Biết Hàn Tín không bạn
mình là chủ quán đây! vào phòng ae thông phát
có tay có chân có đầu có óc mà ko bằng 1 người ko tay ko chân sao...phải thay đổi suy nghĩ đi thì mới khá lên được... đa số bi kịch cuộc đời là do lối suy nghĩ mà ra thôi cái bang luôn rộng mở chào đón newbie
===================MÌNH LÀ SINH VIÊN Ở TRỌ VỪA HỌC VỪA LÀM ( CÔNG VIỆC BƯNG QUÁN CAFE VÀ KIÊM LUÔN GIỮ XE VÀ DỌN QUÉT MỌI THỨ NHƯ OSIN VẬY - NGÀY LÀM 8 TIẾNG CỰC HƠN TRÂU CÀY RUỘNG - VÌ CÒN PHẢI CHẠY VIỆC DẠY THÊM NỮA TRỄ LÀ XEM NHƯ MẤT VIỆC ) CUỘC SỐNG QUÁ VẤT VẢ VÀ KHÓ KHĂN BAO TUỖI NHỤC MÌNH NIẾM TRẢI VỚI CON MẮT BAO NHIÊU NGƯỜI KHINH THƯỜNG MÌNH ! NGƯỜI YÊU BỎ VÌ CÁI GÌ THÌ CÁC BẠN BIẾT RỒI ĐÓ !
GIỜ MÌNH PHẢI LÀM GÌ ĐÂY ?MÌNH CẦN AI ĐÓ CHO MÌNH 1 CÂU NÓI HOẶC 1 HƯỚNG ĐI !
AI ĐÃ TỪNG TRÀI QUA HOÀN CẢNH GIỐNG MÌNH VÀO TÂM SỰ CUỘC ĐỜI CHIA SẺ NGỌT BÙI CHO CÓ ĐỘNG LỰC BƯỚC TIẾP !
sao phải đau lòng, đối với loại con gái đấy thì ếu có gì phải bùn cả bạn ah, loại đấy ko khác gì cave cả nên đừng quan tâm .em đau lòng là ở chỗ đó đó bác ! ai bị sẽ hiểu !
===================
Bạn có tư tưởng bi quan vậy thì sẽ khó mà thành đạt được. Là SV thì lo mà học đừng quá quan tâm đến chuyện kiếm tiền. Tại sao phải lăn lộn khổ sở như vậy trong khi mình còn đang đi học. Bạn bị người khác coi thường thực ra không phải do bạn làm Osin hoặc làm những công việc thấp kém. Bạn bị coi thương bởi vì chính bạn coi thường bạn. Một kẻ tự coi thường mình thì làm sao có hành động đề người khác coi trọng mình đậy. Công việc nào cũng như nhau thôi không có thấp hèn hay cao quý. Vấn đề bạn có tư tưởng sai cần phải thay đổi. Chinh tư tưởng sai khiên cuộc đới bạn sau này sẽ mãi mãi như vậy không kha hơn được. Trước kia nhà mình rất nghèo. Mẹ mình hàng tháng chỉ có thể chu cấp cho mình 500k / tháng. Với số tiền ít ỏi vậy mình chỉ đủ tiền ăn + tiền nhà trọ. Hồi đó không tán gái không ăn chơi không bạn bè. Chỉ học và học. Chỉ có học mới thay đồi cuộc đời thôi bạn ơi! Vấn đề là học cái gì? Đưng quá tập chung học nhưng kiến thức lý thuyết ở trường, đa phần là không cần thiết. Hay học cái nghề mình sẽ theo nó suốt cuộc đời. Mình đã bắt tay vào nghiên cứu hệ thống ngân hàng, SEO, về buôn bán, về đối nhân sử thế, về nhân sinh quan về kinh doanh về marketing, về tôn giáo về những những điều hưu ích. Khi mình làm chủ rồi mình vẫn thấy tiếc nhưng năm tháng đôi mươi. Đến 27 tuổi mình mới bắt đầu yêu với những mối tình sâu đậm. Đến 28 đến nay thì ăn chơi. Vấn đề là mình nói thật với bạn thời SV mình cũng đã từng một thời bưng quán cafe. Vấn đề là không một ai coi thường mình và ức hiếp mình kể cả chủ quán. Quý nhân so với người bị coi thường khác nhau ở tư tưởng và cách nhìn nhận cuộc sống ra sao. Hay sống cho người khác nể mình cho dù bạn chỉ là một thằng SV nghèo. Nghe bạn kẻ chuyện mình hiểu được chút ít về hoàn cảnh của bạn. Tuy nhiên ráng mà học đi than phiền không có ích gì đâu. Ăn mì gói cũng không chết được đâu. Ráng chịu khổ cho tương lai sau này tươi sáng. Chuyện bị người yêu bỏ là do bạn chưa hoàn hảo. Đừng nghĩ con gái yêu bạn chỉ vì tiền.
sao phải đau lòng, đối với loại con gái đấy thì ếu có gì phải bùn cả bạn ah, loại đấy ko khác gì cave cả nên đừng quan tâm .
Đàn ông con trai cái gì nên bùn thì bùn, mình cũng bùn vì gái nhưng ng ta xa mình là do lỗi của mình nên mình mới bùn thôi, chứ còn riêng cái loại vì vật chất thì ko cần quan tâm
em thích bác này kết nhất câu người yêu bỏ thì kệ cmn nó vầả câu kiê con khác ngon hơn nói như đùa nhưng sự thật là như vậy qtam tiền và sự nghiệp làm sao để đảm bảo việc học đi bác, dù nhục dù gì cũng không thnh2 vấn đề qtrong nó giú ích đảm bảo việc học cho mình gái thì khi có công danh sự nghiệp tiền bạc tự nó bò tới, đời giờ ai cũng như ai, gái nào tốt gáo nào xấu, trai nào tốt trai nào xấu, với mình ai cũng khốn như nhau cả, suy nghĩ chi nhìu cho mệt lo học hành và sự nghiệp và sống sao không hại ai là được, mọi chuyện khác th2i kệ cmn đi ;Dđang sinh viên thì tập trung mà học, chứ ngày 8 tiếng bồi bàn cafe, lại còn chạy gia sư thì học ntn, $ quan trọng thật nhưng sv đâu có cần nhiều, người yêu bỏ thì kệ cmn, ko có nó sau này kiếm con ngon hơn. còn kiếm đủ sống đời sv thì quá đơn giản, ngày 5$ các pro trên này đầy người chỉ cho, ko phải xoắn, cứ tự tin mà sống, mà học. sau này ra trường thoải mái mà cày $, thoải mái mà cưa, mà lừa gái
Cố lên, ta đã qua thời sv hơn 5 năm, đã có 1 vợ, 1 con nhưng giờ nhớ lại thời sv đói khát mà thấy vui vui , nhiều lúc mắt lại cay cay nhớ đến những chuỗi ngày dài ngoẵng nhịn đói nhưng lúc nào cũng vui, cũng thoải mái