Số là bên gamevn có cuộc thi viết truyện về Hulk và Songoku. Mình tham gia viết truyện. Giờ post lên để anh em đọc cho vui.
Anh em nào có leech nhớ ghi tác giả là dragonmachine nhé (mà chắc không ai thèm leech rồi :">)
Anh em nào có leech nhớ ghi tác giả là dragonmachine nhé (mà chắc không ai thèm leech rồi :">)
ANH HÙNG CA NGOẠI TRUYỆN
Dần mở mắt sau cơn mê man vài tuần liền, mọi thứ vẫn còn khá mờ nhạt, Songoku đang nằm tại bệnh viện. Nhưng bệnh viện có vẻ hơi khác biệt.
- Đây là đâu – Songoku khẽ nói
- Anh an toàn rồi, anh rất may mắn khi có thể sống sót ngoài vũ trụ từng ấy thời gian, chứng tỏ sức sống của anh rất mãnh liệt. Anh cứ việc nghỉ ngơi đi, chúng tôi không làm phiền.
Dù không biết họ là ai nhưng tình hình thì dường như anh vừa được họ cứu. Nhắm mắt lại nghỉ ngơi, đầu óc anh vẫn còn choáng váng sau trận đấu sinh tử. Khẽ mỉm cười, “sống sót rồi” anh nghĩ. Bỗng nụ cười tắt, lòng anh chợt nghĩ tới Gohan, con trai mình, liệu có an toàn chưa, “Mà thôi, dù sao cũng phải nghỉ ngơi đã”, anh nghĩ thầm và đánh một giấc, trước giờ luôn thế, anh luôn lạc quan và vô tư thế đấy.
Vài ngày trôi qua, sức khỏe dần hồi phục, anh đã có thể đứng lên đi lại. Lúc này một người mới bước vào.
- Chào anh, anh đã khỏe chưa, tôi là bác sĩ ở đây.
- Vâng, tôi khỏe, liệu tôi có thể gặp vợ con mình được không bác sĩ – Songoku đáp.
- À, điều này thì tôi không chắc, có thể vài tuần anh mới có thể gặp được vợ con mình. – Bác sĩ trả lời.
- Tại sao vậy bác sĩ, tôi muốn biết con mình có bình an không.
- Anh đang không ở trái đất, đây là Pandora – Người bác sĩ khẽ mỉm cười đáp.
- Ôi trời, tại sao tôi lại ở đây – Songoku vừa đáp vừa lắc lắc vai của vị bác sĩ đó.
- Chúng tôi được biết anh vừa cứu người Namec khỏi nạn diệt chủng, anh đúng là một vị anh hùng khi chống lại Fide để cứu họ. Sau trận chiến, chúng tôi tình cờ đi ngang và bắt gặp anh lở lửng trong không trung, là người thường thì có lẽ là chết rồi.
Gạt đi những lời khen tặng từ người đó, Songoku gặng hỏi:
- Làm sao tôi có thể trở về trái đất đây, tôi nhớ bạn bè và vợ con mình
- Anh có thể trở về bất cứ lúc nào, nhưng tốt hơn là sau khi khỏe lại, trong lúc đó anh có thể đi dạo ở xung quanh đây, có gì anh có thể hỏi tôi, tôi sẽ giúp đỡ.
- Cảm ơn bác sĩ – Songoku đáp.
Cuộc trò chuyện kết thúc, vị bác sĩ lặng lẽ ra ngoài, nằm nghĩ vẩn vơ, Goku bước xuống giường và đi ra ngoài.
Pandora là một hành tinh không lớn. Họ sống tập trung vào nhau nhằm đánh lại kẻ thù. Nhìn nhà cửa ở đây không khác mấy Trái Đất, lại có phần tiên tiến hơn. Goku đang được tiếp đón ở quân y trong quân đội. Ngồi xuống băng ghế đá, nhìn binh lính đang trong giờ tập luyện, lòng Goku lại náo nức muốn bay nhảy.
Nhìn hai thiếu niên đang tập luyện một thế võ lạ, Goku tò mò, bỗng một vầng sáng lóe lên, hai người đó đã biến mất, thay vào là một chàng trai tráng kiện. Bất ngờ, Goku há hốc mồm nhảy dựng lên.
- Đó là Lưỡng Long Nhất Thể
Nhìn ra sau lưng, lại là bác sĩ khi nãy, có lẽ ông được bố trí để giúp đỡ Goku trong thời gian anh lưu tại đây. Goku buột miệng hỏi
- Tôi muốn học được không
- Không hề gì, nhưng có lẽ anh phải mất thời gian lâu đấy, trung bình người thường học từ 1 năm mới thuần thục, đó là võ công bí truyền của môn phái Pandora chúng tôi, dùng để hợp thể, chống những kẻ địch mạnh hơn. Ngoài ra còn có dịch chuyển tức thời, cũng là võ công bí truyền, cấp cao hơn một bậc, muốn học phải vài năm. Hãy nhìn bên kia.
Y vừa nói vừa chỉ tay sang một người đàn ông trung niên tầm 30 tuổi, ăn mặc quân phục cũng chỉnh tề hơn, có lẽ là đại đội trưởng, thoáng lại biến mất, rất nhanh, rõ ràng không phải là di chuyển với tốc độ cao mà hoàn toàn là biến mất. Goku cảm thấy tò mò hơn bao giờ hết.
Bỗng trong đầu Goku vang vọng tiếng gầm quen thuộc, là tiếng của rồng thiêng.
- Goku, hãy để ta thực hiện điều ước, đưa ngươi về Trái Đất.
- Không, tôi chưa muốn về - Goku gào lên đáp trả, đầu óc lúc này đã bị võ công cuốn hút cả rồi.
- Vậy thì thôi, ta đi đây – Rồng thiêng cũng gào lên đáp trả một cách giận hờn vu vơ.
Hôm sau, Goku mượn một bộ quân phục và xin vào tập luyện cùng lính ở đây, và xin được luyện dịch chuyển tức thời, âu cũng là mong muốn có thể dịch chuyển khắp nơi, ai mà chả thích.
Sau một ngày, dưới sự chỉ bảo tận tường của đại đội trưởng Cyan, Goku đã thuộc lòng khẩu quyết. Họ tập luyện hăng say quên cả thời gian. Và một tuần trôi qua.
- Goku, đừng vội dịch chuyển, chiêu thức nguy hiểm, dịch chuyển ra ngoài vũ trụ thì khốn.
- Tôi biết rồi mà – Goku cười bù đáp.
- Hãy suy nghĩ về nơi muốn đến, tập trung đủ nguồn năng lượng đưa đến chỗ ấy rồi niệm chú trong đầu. Mới tập đừng đi quá xa. Đến ngọn cờ kia thôi.
Goku hai tay đưa lên trán, đầu suy nghĩ về ngọn cờ cắm giữa sân, miệng lẩm bẩm câu chú thì than ôi, đầu óc lúc này lại miên man nghĩ về Gohan – con trai mình, trong đó lại thêm vận kình chưa đúng, dư thừa năng lượng. Vụt cái thì dưới chân ngọn cờ chả thấy ai. Bất giác đại đội trưởng Cyan há hốc mồm chả nói nên lời.
- Đây là đâu – Songoku khẽ nói
- Anh an toàn rồi, anh rất may mắn khi có thể sống sót ngoài vũ trụ từng ấy thời gian, chứng tỏ sức sống của anh rất mãnh liệt. Anh cứ việc nghỉ ngơi đi, chúng tôi không làm phiền.
Dù không biết họ là ai nhưng tình hình thì dường như anh vừa được họ cứu. Nhắm mắt lại nghỉ ngơi, đầu óc anh vẫn còn choáng váng sau trận đấu sinh tử. Khẽ mỉm cười, “sống sót rồi” anh nghĩ. Bỗng nụ cười tắt, lòng anh chợt nghĩ tới Gohan, con trai mình, liệu có an toàn chưa, “Mà thôi, dù sao cũng phải nghỉ ngơi đã”, anh nghĩ thầm và đánh một giấc, trước giờ luôn thế, anh luôn lạc quan và vô tư thế đấy.
Vài ngày trôi qua, sức khỏe dần hồi phục, anh đã có thể đứng lên đi lại. Lúc này một người mới bước vào.
- Chào anh, anh đã khỏe chưa, tôi là bác sĩ ở đây.
- Vâng, tôi khỏe, liệu tôi có thể gặp vợ con mình được không bác sĩ – Songoku đáp.
- À, điều này thì tôi không chắc, có thể vài tuần anh mới có thể gặp được vợ con mình. – Bác sĩ trả lời.
- Tại sao vậy bác sĩ, tôi muốn biết con mình có bình an không.
- Anh đang không ở trái đất, đây là Pandora – Người bác sĩ khẽ mỉm cười đáp.
- Ôi trời, tại sao tôi lại ở đây – Songoku vừa đáp vừa lắc lắc vai của vị bác sĩ đó.
- Chúng tôi được biết anh vừa cứu người Namec khỏi nạn diệt chủng, anh đúng là một vị anh hùng khi chống lại Fide để cứu họ. Sau trận chiến, chúng tôi tình cờ đi ngang và bắt gặp anh lở lửng trong không trung, là người thường thì có lẽ là chết rồi.
Gạt đi những lời khen tặng từ người đó, Songoku gặng hỏi:
- Làm sao tôi có thể trở về trái đất đây, tôi nhớ bạn bè và vợ con mình
- Anh có thể trở về bất cứ lúc nào, nhưng tốt hơn là sau khi khỏe lại, trong lúc đó anh có thể đi dạo ở xung quanh đây, có gì anh có thể hỏi tôi, tôi sẽ giúp đỡ.
- Cảm ơn bác sĩ – Songoku đáp.
Cuộc trò chuyện kết thúc, vị bác sĩ lặng lẽ ra ngoài, nằm nghĩ vẩn vơ, Goku bước xuống giường và đi ra ngoài.
Pandora là một hành tinh không lớn. Họ sống tập trung vào nhau nhằm đánh lại kẻ thù. Nhìn nhà cửa ở đây không khác mấy Trái Đất, lại có phần tiên tiến hơn. Goku đang được tiếp đón ở quân y trong quân đội. Ngồi xuống băng ghế đá, nhìn binh lính đang trong giờ tập luyện, lòng Goku lại náo nức muốn bay nhảy.
Nhìn hai thiếu niên đang tập luyện một thế võ lạ, Goku tò mò, bỗng một vầng sáng lóe lên, hai người đó đã biến mất, thay vào là một chàng trai tráng kiện. Bất ngờ, Goku há hốc mồm nhảy dựng lên.
- Đó là Lưỡng Long Nhất Thể
Nhìn ra sau lưng, lại là bác sĩ khi nãy, có lẽ ông được bố trí để giúp đỡ Goku trong thời gian anh lưu tại đây. Goku buột miệng hỏi
- Tôi muốn học được không
- Không hề gì, nhưng có lẽ anh phải mất thời gian lâu đấy, trung bình người thường học từ 1 năm mới thuần thục, đó là võ công bí truyền của môn phái Pandora chúng tôi, dùng để hợp thể, chống những kẻ địch mạnh hơn. Ngoài ra còn có dịch chuyển tức thời, cũng là võ công bí truyền, cấp cao hơn một bậc, muốn học phải vài năm. Hãy nhìn bên kia.
Y vừa nói vừa chỉ tay sang một người đàn ông trung niên tầm 30 tuổi, ăn mặc quân phục cũng chỉnh tề hơn, có lẽ là đại đội trưởng, thoáng lại biến mất, rất nhanh, rõ ràng không phải là di chuyển với tốc độ cao mà hoàn toàn là biến mất. Goku cảm thấy tò mò hơn bao giờ hết.
Bỗng trong đầu Goku vang vọng tiếng gầm quen thuộc, là tiếng của rồng thiêng.
- Goku, hãy để ta thực hiện điều ước, đưa ngươi về Trái Đất.
- Không, tôi chưa muốn về - Goku gào lên đáp trả, đầu óc lúc này đã bị võ công cuốn hút cả rồi.
- Vậy thì thôi, ta đi đây – Rồng thiêng cũng gào lên đáp trả một cách giận hờn vu vơ.
Hôm sau, Goku mượn một bộ quân phục và xin vào tập luyện cùng lính ở đây, và xin được luyện dịch chuyển tức thời, âu cũng là mong muốn có thể dịch chuyển khắp nơi, ai mà chả thích.
Sau một ngày, dưới sự chỉ bảo tận tường của đại đội trưởng Cyan, Goku đã thuộc lòng khẩu quyết. Họ tập luyện hăng say quên cả thời gian. Và một tuần trôi qua.
- Goku, đừng vội dịch chuyển, chiêu thức nguy hiểm, dịch chuyển ra ngoài vũ trụ thì khốn.
- Tôi biết rồi mà – Goku cười bù đáp.
- Hãy suy nghĩ về nơi muốn đến, tập trung đủ nguồn năng lượng đưa đến chỗ ấy rồi niệm chú trong đầu. Mới tập đừng đi quá xa. Đến ngọn cờ kia thôi.
Goku hai tay đưa lên trán, đầu suy nghĩ về ngọn cờ cắm giữa sân, miệng lẩm bẩm câu chú thì than ôi, đầu óc lúc này lại miên man nghĩ về Gohan – con trai mình, trong đó lại thêm vận kình chưa đúng, dư thừa năng lượng. Vụt cái thì dưới chân ngọn cờ chả thấy ai. Bất giác đại đội trưởng Cyan há hốc mồm chả nói nên lời.
Trở lại với The Avengers, sau khi hạ gục Loki và tay sai của Thanos, Dr.Banner lúc này nhận lời mời làm việc của Iron Man, về tập đoàn Stark làm việc.
Stark đang theo nghiên cứu một dự án mới về phóng xạ, Banner lại là một tiến sĩ kinh nghiệm đầy mình, chẳng mấy chốc họ đã tìm ra một phản ứng hóa học về phóng xạ mới. Tuy nhiên nguyên liệu muốn tìm cũng không dễ.
- Đã tìm ra rồi, dựa vào hệ thống sóng điện thoại di động mà ta đã có thể tìm được một mỏ khá lớn chất Panadolium ở phía Nam thị trấn Metropolitan.
- Để tôi báo cao cho ông Stark – Một tiến sĩ khác lên tiếng
- Không cần đâu, tôi sẽ liên hệ với Stark – Banner đáp.
Lúc này, cũng không khác những lần khác là mấy, Stark đang có một bữa ăn tối đầy lãng mạn cùng cô Potts.
- Potts, em có biết là lúc anh mất điện khi đánh với Loki là anh gọi em không hả - Stark hỏi cô Potts với giọng hờn dỗi trẻ con.
- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi – Potts đáp.
- Vậy thì tạ lỗi với anh đi chứ
Rẹt, rẹt, rẹt, tiếng rung của chiếc điện thoại Nokia 1100i đang thành thứ phá bĩnh. Dr.Banner đang gọi.
- Ôi trời, tên “bé bự” này chuyên môn phá lúc người ta đang lãng mạn.
Stark lên tiếng, định tắt, thì cứ như rằng cô Potts lại bảo bắt điện thoại đi, không thì không có tạ lỗi gì sất.
- Alo, gọi tôi gì đấy anh bé bự.
- Tôi tìm thấy một lượng lớn Panadolium rồi, anh có vui lòng đi khai mỏ cùng tôi không. Thí nghiệm sắp thành công rồi – Banner đáp.
- Aww, thôi, tôi không đi đâu, có vẻ như anh nên đi một mình rồi.
- Đi một mình chán lắm.
- Thôi, đi một mình thôi, nhớ mang đủ dụng cụ đấy, hãy cẩn thận, phóng xạ Panadolium đủ sức hạ gục người thường đấy anh bé bự. Tôi cấp cho anh chiếc máy bay nhé. Cứ việc sử dụng thoải mái, tiền cũng sẽ nằm trong tài khoản cho anh sử dụng khi đi.
- Thôi được rồi, để tôi đi một mình, chúc anh cùng cô Potts vui vẻ nhé – Banner đáp, hơi thất vọng.
Vậy là Banner sẽ phải đi chuyến này một mình, tìm chất phóng xạ để tiếp tục nghiên cứu. Tuy nhiên Banner cũng không biết là mình sẽ phải đối mặt với những thứ còn nguy hiểm hơn, những thứ mà chỉ “bé bự” mới đủ khả năng để chống đỡ.
Stark đang theo nghiên cứu một dự án mới về phóng xạ, Banner lại là một tiến sĩ kinh nghiệm đầy mình, chẳng mấy chốc họ đã tìm ra một phản ứng hóa học về phóng xạ mới. Tuy nhiên nguyên liệu muốn tìm cũng không dễ.
- Đã tìm ra rồi, dựa vào hệ thống sóng điện thoại di động mà ta đã có thể tìm được một mỏ khá lớn chất Panadolium ở phía Nam thị trấn Metropolitan.
- Để tôi báo cao cho ông Stark – Một tiến sĩ khác lên tiếng
- Không cần đâu, tôi sẽ liên hệ với Stark – Banner đáp.
Lúc này, cũng không khác những lần khác là mấy, Stark đang có một bữa ăn tối đầy lãng mạn cùng cô Potts.
- Potts, em có biết là lúc anh mất điện khi đánh với Loki là anh gọi em không hả - Stark hỏi cô Potts với giọng hờn dỗi trẻ con.
- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi – Potts đáp.
- Vậy thì tạ lỗi với anh đi chứ
Rẹt, rẹt, rẹt, tiếng rung của chiếc điện thoại Nokia 1100i đang thành thứ phá bĩnh. Dr.Banner đang gọi.
- Ôi trời, tên “bé bự” này chuyên môn phá lúc người ta đang lãng mạn.
Stark lên tiếng, định tắt, thì cứ như rằng cô Potts lại bảo bắt điện thoại đi, không thì không có tạ lỗi gì sất.
- Alo, gọi tôi gì đấy anh bé bự.
- Tôi tìm thấy một lượng lớn Panadolium rồi, anh có vui lòng đi khai mỏ cùng tôi không. Thí nghiệm sắp thành công rồi – Banner đáp.
- Aww, thôi, tôi không đi đâu, có vẻ như anh nên đi một mình rồi.
- Đi một mình chán lắm.
- Thôi, đi một mình thôi, nhớ mang đủ dụng cụ đấy, hãy cẩn thận, phóng xạ Panadolium đủ sức hạ gục người thường đấy anh bé bự. Tôi cấp cho anh chiếc máy bay nhé. Cứ việc sử dụng thoải mái, tiền cũng sẽ nằm trong tài khoản cho anh sử dụng khi đi.
- Thôi được rồi, để tôi đi một mình, chúc anh cùng cô Potts vui vẻ nhé – Banner đáp, hơi thất vọng.
Vậy là Banner sẽ phải đi chuyến này một mình, tìm chất phóng xạ để tiếp tục nghiên cứu. Tuy nhiên Banner cũng không biết là mình sẽ phải đối mặt với những thứ còn nguy hiểm hơn, những thứ mà chỉ “bé bự” mới đủ khả năng để chống đỡ.
Người ta luôn có câu “anh hùng khó qua ải… tiểu nhân”. Đúng thật vậy, siêu nhân lúc này đến lúc khác luôn bị bọn tội phạm cố tình hãm hại, và lần này Luthor lại ra tay.
Krypton là điểm yếu của siêu nhân từ bao đời nay. Chỉ cần có viên đá krypton thì siêu nhân trở nên yếu đuối. Tuy nhiên lần này ý đồ của Luthor không phải khiến cho siêu nhân trở nên yếu đuối để dễ bề tiêu diệt mà lần này Luthor muốn biến siêu nhân thành tay sai của mình.
- Đã nghiên cứu xong chưa – Luthor hỏi người tiến sĩ ngồi đó.
- Phen này chắc thành công vang dội, hỗn hợp 9 đá krypton đỏ và 1 krypton xanh, cùng con chip điện tử, siêu nhân sẽ thuộc về ngài – Dr.Thanh lên tiếng.
Nụ cười nham hiểm lúc này nở trên môi của Luthor, có vẻ như siêu nhân đang gặp rắc rối lớn.
Hôm sau, cũng như bao ngày khác, siêu nhân trên đường tới tòa soạn, thì bỗng nghe tiếng nói vang vọng trong đầu “help, help, superman, help, help”
Không đợi quá lâu, anh bay vào góc kín người và thay quần áo, bộ quần xanh áo đỏ đầy màu sắc rực rỡ của một siêu anh hùng, mà có lẽ sắp tới đây phải nhuốm màu siêu tội phạm.
Nhanh như cắt, siêu nhân bay đến nơi phát ra tiếng kêu cứu, là một khu xưởng bỏ hoang, tông cửa kính xông vào, thấy một cô gái đang nằm bất tỉnh giữa sàn nhà, xung quanh chẳng có ai cả. Theo quán tính, siêu nhân lại gần, đỡ cô gái lên và đặt đầu cô ta trên đùi của mình, không quên lấy tay quàng qua cổ, hỏi nhanh:
- Cô có sao không – siêu nhân nói, hai tay lay cô gái.
Cô gái mở mắt ra, bất thường, đáp: - tôi không sao, nhưng anh thì rắc rối to rồi đấy. Đoạn nói xong, cô gái rút trong người ra một khẩu súng ngắn, nhanh tay bắn vào giữa ngực của siêu nhân. Vốn rất nhanh, nhưng trước nay chưa bao giờ siêu nhân phải mất công né những phát đạn tầm thường ấy, nên không phản ứng, vậy là lãnh trọn 1 viên đạn. Lạ thay, viên đạn không bật ngược như những viên đạn bình thường mà lại xuyên qua lớp áo, cắm ngay giữa ngực.
Siêu nhân bất ngờ, trúng đạn, ngả bật ngửa ra sau, nằm bất tỉnh. Không lâu sau đã đứng dậy được, nhưng có thứ gì đó không đúng, ánh mắt vô hồn, đứng như trời trồng. Lúc này hai người đàn ông từ trong bước ra. Một người vỗ tay
- Hay, hay lắm, phát minh của ông hay lắm ông Thanh – Luthor nói.
- Từ nay siêu nhân là của ngài rồi, chỉ cần đừng để bung con chip ra khỏi siêu nhân thì đảm bảo mọi chuyện sẽ như ý. Nhưng thật sự ai mà muốn đụng tới được siêu nhân thì đã ra thành cám mất rồi – Dr.Thanh đáp.
Vậy là siêu nhân đã nằm gọn trong tay của Luthor, phen này liệu siêu nhân sẽ ra sao. Cả thành phố đang bị đe dọa bởi người đã từng bảo vệ họ - siêu nhân. Liệu họ sẽ làm thế nào để chống lại siêu nhân đây.
Krypton là điểm yếu của siêu nhân từ bao đời nay. Chỉ cần có viên đá krypton thì siêu nhân trở nên yếu đuối. Tuy nhiên lần này ý đồ của Luthor không phải khiến cho siêu nhân trở nên yếu đuối để dễ bề tiêu diệt mà lần này Luthor muốn biến siêu nhân thành tay sai của mình.
- Đã nghiên cứu xong chưa – Luthor hỏi người tiến sĩ ngồi đó.
- Phen này chắc thành công vang dội, hỗn hợp 9 đá krypton đỏ và 1 krypton xanh, cùng con chip điện tử, siêu nhân sẽ thuộc về ngài – Dr.Thanh lên tiếng.
Nụ cười nham hiểm lúc này nở trên môi của Luthor, có vẻ như siêu nhân đang gặp rắc rối lớn.
Hôm sau, cũng như bao ngày khác, siêu nhân trên đường tới tòa soạn, thì bỗng nghe tiếng nói vang vọng trong đầu “help, help, superman, help, help”
Không đợi quá lâu, anh bay vào góc kín người và thay quần áo, bộ quần xanh áo đỏ đầy màu sắc rực rỡ của một siêu anh hùng, mà có lẽ sắp tới đây phải nhuốm màu siêu tội phạm.
Nhanh như cắt, siêu nhân bay đến nơi phát ra tiếng kêu cứu, là một khu xưởng bỏ hoang, tông cửa kính xông vào, thấy một cô gái đang nằm bất tỉnh giữa sàn nhà, xung quanh chẳng có ai cả. Theo quán tính, siêu nhân lại gần, đỡ cô gái lên và đặt đầu cô ta trên đùi của mình, không quên lấy tay quàng qua cổ, hỏi nhanh:
- Cô có sao không – siêu nhân nói, hai tay lay cô gái.
Cô gái mở mắt ra, bất thường, đáp: - tôi không sao, nhưng anh thì rắc rối to rồi đấy. Đoạn nói xong, cô gái rút trong người ra một khẩu súng ngắn, nhanh tay bắn vào giữa ngực của siêu nhân. Vốn rất nhanh, nhưng trước nay chưa bao giờ siêu nhân phải mất công né những phát đạn tầm thường ấy, nên không phản ứng, vậy là lãnh trọn 1 viên đạn. Lạ thay, viên đạn không bật ngược như những viên đạn bình thường mà lại xuyên qua lớp áo, cắm ngay giữa ngực.
Siêu nhân bất ngờ, trúng đạn, ngả bật ngửa ra sau, nằm bất tỉnh. Không lâu sau đã đứng dậy được, nhưng có thứ gì đó không đúng, ánh mắt vô hồn, đứng như trời trồng. Lúc này hai người đàn ông từ trong bước ra. Một người vỗ tay
- Hay, hay lắm, phát minh của ông hay lắm ông Thanh – Luthor nói.
- Từ nay siêu nhân là của ngài rồi, chỉ cần đừng để bung con chip ra khỏi siêu nhân thì đảm bảo mọi chuyện sẽ như ý. Nhưng thật sự ai mà muốn đụng tới được siêu nhân thì đã ra thành cám mất rồi – Dr.Thanh đáp.
Vậy là siêu nhân đã nằm gọn trong tay của Luthor, phen này liệu siêu nhân sẽ ra sao. Cả thành phố đang bị đe dọa bởi người đã từng bảo vệ họ - siêu nhân. Liệu họ sẽ làm thế nào để chống lại siêu nhân đây.
Nhắc đến siêu nhân, sau khi bị Luthor điều khiển, tình tình đã thay đổi hoàn toàn, cả người thân cũng không nhận ra, bắt đầu dùng vũ lực kiểm soát thành phố, thành phố như chìm trong đau khổ, tội phạm hoành hành, thành phố vốn là nơi rất an ninh nay cũng không còn là nơi an toàn nữa, ngay cả chính phủ địa phương cũng không biết cách nào để thoát khỏi cảnh tù túng.
Kế hoạch của Luthor liệu đến đây có thành công? Liệu hắn có thỏa mãn với những gì hắn đạt được?
Gã cười vang rất đắc ý.
- Thành phố bây giờ là của ta. Dr.Thanh, ông làm rất tốt, ta rất hài lòng.
- Vâng thưa ngài – Dr.Thanh đáp. Vậy ngài có ý định cho siêu nhân làm những việc tầm cỡ hơn thế này không.
Như đúng với tâm ý của Luthor, hắn lại cười, nụ cười thật nham hiểm. “Tất nhiên, tất nhiên”, hắn trả lời. Quả là hắn có lòng tham không đáy.
- Chẳng bao lâu ta sẽ chiếm cả thế giới.
Đoạn, hắn lại cười, Dr.Thanh cũng cười.
Mỗi ngày, những cuộc biểu tình nổi lên, nhưng tất cả đều có một kết cục. Dân tình bỏ xứ mà đi, đón những chuyến bay sớm nhất để rời thành phố cũng bị ngăn chặn. Metropolitan như bị cô lập.
Người dân dần oán giận siêu nhân, họ cũng không hiểu rõ sự tình, chẳng biết ai là người đứng đằng sau mọi việc, chỉ biết danh tiếng siêu nhân gầy dựng đã vỡ vụn theo từng giây từng phút. Nhưng rồi một ngày, vị cứu tinh của “thế giới” xuất hiện.
- Chuyện quái gì vậy
Luthor nói lớn, gương mặt lộ vẻ bất ngờ. Ngoài cửa sổ là chiếc máy bay cá nhân với chữ STARK to tướng trên thân. Luthor thoáng vẻ sợ hãi.
- Ironman, vì sao hắn đến đây.
- Thưa ngài, đừng lo lắng, ngài có siêu nhân. Ironman phải gọi siêu nhân bằng cụ. – Dr.Thanh đáp rất đắc thắng, rõ ràng vị tiến sĩ này rất tự tin xen lẫn tự hào với “công cụ” mà hắn vừa chế ra.
- Uh nhỉ, ta cũng muốn biết hai siêu anh hùng đánh nhau thì ra sao đây – Hắn lại cười vang.
Hắn bình tĩnh ngồi xuống ghế, gọi lớn “siêu nhân, tới đây mau”. Chưa đầy 10s sau khi hắn gọi, siêu nhân đã có mặt, đứng trước mặt hắn. Đúng là dù là thiện hay là ác, siêu nhân vẫn xứng hai chữ anh hùng. Vẫn dáng người lẫm liệt, oai vệ nhưng nay trong tâm là cái tà ác điều khiển, than ôi siêu nhân nay còn đâu.
- Hãy tiêu diệt chiếc máy bay đó cho ta – Hắn hô lớn
Siêu nhân không đáp, chỉ quay mặt, hướng ra cửa sổ, hướng thẳng về chiếc máy bay. Và trận chiến sắp bắt đầu.
Trong khi đó, Dr.Banner đang ngồi trên chiếc máy bay, tranh thủ dò tìm vị trí chính xác của năng lượng hạt nhân. Anh cũng không để ý mấy đến tin tức gì của Metropolitan, âu cũng là do không xem tin tức.
Rầm, tiếng loảng xoảng của kính vỡ vang lên, siêu nhân bay vọt qua thân tàu, thủng hai lỗ lớn, mẩu kính vỡ rơi loảng xoảng, máy bay bắt đầu mất điều khiển. Quay người ra sau lưng, chưa kịp định hình, tiến sĩ Banner chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì “rầm”, lại một lần siêu nhân tấn công, lần này là nhắm vào đuôi máy bay. Lúc này, chiếc máy bay hoàn toàn mất kiểm soát và thân tàu bắt đầu xoay vòng trên không.
Kinh hãi, tiến sĩ chưa kịp phản ứng gì thì siêu nhân đã ra đòn tấn công thứ ba, siêu nhân nhấc bống chiếc máy bay, đứng lơ lửng trong không trung và ném phần máy bay còn lại xuống một cánh đồng ở đó không xa.
- Phen này thì Ironman chết chưa kịp ngáp thưa ngài Luthor.
Gã lại tiếp tục cười đắc ý, thầm nghĩ, đúng là Ironman không có bộ giáp thì chỉ có chết sớm trong tay siêu nhân mà thôi. Mà dù có bộ giáp thì chắc gì đã thắng được.
Trở lại với cuộc chiến, lúc này trên cánh đồng siêu nhân đang đứng cạnh xác máy bay. Xác máy bay cắm sâu xuống đất, và bốc cháy nghi ngút.
Không phải là lần đầu Banner cắm mình xuống đất như thế này, và không còn nghi ngờ gì nữa, một tiếng rú kinh hoàng phát ra, phần thân trên của chiếc máy bay bị ném sang bên, Hulk đưa cánh tay lên bờ đất và leo lên trên. Hulk gầm liên tục, tiếng gầm vang vọng khắp bốn phương tám hướng.
Hai người đứng đối mặt nhau, siêu nhân ánh mắt vô hồn nhìn Hulk, Hulk ánh mắt giận dữ, trong thâm tâm chẳng hiểu tên này tại sao đánh mình vô cớ.
Và trận thư hùng bắt đầu.
Hulk ra tay trước, trong cơn điên tiết, anh xông tới đấm thẳng vào mặt siêu nhân. Thoắt cái siêu nhân bật ra sau rồi bay lên, đứng lơ lửng trong không trung một khoảng mà hắn cho rằng Hulk ko lên tới được. Hulk gào thét, lấy sức, bật thật mạnh xuống đất, đất lún sâu cả tấc, nhảy vọt lên cao, nắm chặt siêu nhân vào tay. Bất ngờ, siêu nhân trúng đòn, thân bị hulk nắm chặt, cả 2 cùng té, vật ra đất. Liếng thoắt siêu nhân nắm lấy bắp tay to đùng của Hulk vật ngược ra sau. Hulk ngã nhào cách đó vài mươi thước.
Hulk lồm cồm đứng dậy thì hỡi ôi siêu nhân đã rush ra sau lưng của Hulk, hắn nắm chặt tay, vận kình lên tay phải, đấm vào hông của Hulk một phát lại té nhào xa hai ba thước, Hulk bất ngờ, đau điếng, quả thật Hulk đã gặp phải đối thủ quá mạnh. Thật sự những đòn ấy không thấm vào đâu so với Hulk, nhưng xét cho cùng, làm sao có thể hạ được một gã quá nhanh như siêu nhân lúc này đây.
Lúc này, Hulk đứng dậy, gầm lên thật lớn, dùng sức bật của mình, Hulk cố gắng tấn công thật nhanh, mong chiếm lấy phần ưu thế. Hulk lao tới, tung ra cú đấm bằng tay phải thật dũng mãnh. Rất nhanh, siêu nhân cúi thấp người, đấm ngược lại vào hông của Hulk, quả không hổ danh là siêu nhân. Hulk liên tục tấn công, nhưng siêu nhân đều nhanh chóng né được, tung ra cú đánh theo kiểu tránh né phản công, liên tục liên tục. Hulk đánh mười chiêu thì siêu nhân né được 7 8 chiêu, âu do tốc độ quá chậm, không theo kịp siêu nhân.
Lúc này, Hulk bật ra sau, dùng chiêu smash, nhằm khiến siêu nhân ngả người ra sau, tạo lợi thế. Thoắt cái siêu nhân đã đứng sát mặt Hulk rồi, hắn dang hai khuỷu tay ra để chắn hai cánh tay của Hulk, khiến Hulk không thực hiện được tuyệt chiêu của mình. Xong nắm nắm chặt hai cánh tay của Hulk, dự định tung người dùng đầu gối đá vào cằm Hulk. Lợi dụng lúc này, Hulk lấy hai bắp tay rắn chắt siết chặt siêu nhân vào, không để hắn có cơ hội đá mình.
Biết đã gặp thế bị động, siêu nhân vội dùng sức bay lên cao, lao thẳng vào những tòa cao ốc, để hướng Hulk ép vào tường. Tiếng cửa kính vỡ choang choang liên tục, đất đá vỡ vụn, có cả tòa nhà bị gãy trụ, ngả hẳn về một bên. Tiếng người là hét kinh hãi, xô đẩy nhau bỏ trốn. Hulk lúc này biết được cách tấn công siêu nhân là phải giữ thật chặt hắn, không để hắn có cơ hội tránh né, dùng sức mạnh bắp tay, Hulk lại siết mạnh hơn nữa. Càng siết mạnh, siêu nhân lộ vẻ mặt khá là đau đớn, lao vào nhà, lao xuống đất, khiến Hulk cũng phải nhiều lần gầm rú.
Lại lao vào một tòa nhà khác, và lần này hắn va phải một thứ gì đó, lúc này Hulk chịu không nổi, buông tay ra, siêu nhân, Hulk và cái thứ gì đấy lại va xuống giữa cánh đồng xanh bát ngát.
Siêu nhân thật nhanh, thoát khỏi bắp tay Hulk ngay khi có cơ hội, hắn bật ra sau, và đứng lơ lửng trong không trung, Hulk lồm cồm ngồi dậy, nhưng chưa kịp thì có cái gì đó nhấc Hulk lên khỏi mặt đất và ném ra xa cách đó vài thước.
- Chuyện quái quỷ gì thế này – Songoku giận dữ hỏi.
Thì ra cái thứ mà hai tên người thép va phải là Songoku. Songoku do học chưa đúng cách, lại miên man nhớ về vợ con, nên đã “tình cờ” dịch chuyển xuống nơi hỗn chiến này.
Nói xong, Goku nhìn người đang bay lơ lửng, hai mắt long lên, đáp:
- Siêu nhân, ôi siêu nhân, thần tượng của ta bấy lâu nay.
Siêu nhân vẫn đôi mắt không hồn, không trả lời.
- Còn tên da xanh hao hao người Na mếc kia chắc là tên quái vật rồi. – Goku vừa nói, vừa chỉ tay vào Hulk, mặt Goku trông lúc này thật ngây ngô.
Siêu nhân muôn đời nay đã là hình tượng khắp Trái Đất, ai ai đều biết, có lẽ là do được PR đúng cách, còn Hulk thì hình thù xấu xí, lại không gào thì rú, ai ai mà chẳng tưởng lầm là quái vật.
Siêu nhân lúc này lên tiếng như đang bị điều khiển: “Giúp ta, hạ hắn”
Goku mới nhìn siêu nhân, tươi cười:
- Tất nhiên rồi, giải cứu thế giới là nghề của tôi mà, ơ kìa sao anh đi đâu thế siêu nhân.
Siêu nhân lúc này quay mặt về phía thành phố, lao đi như tên bắn. Khiến Goku chưng hửng. Hulk lúc này gào lên, xông về phía Goku.
Kế hoạch của Luthor liệu đến đây có thành công? Liệu hắn có thỏa mãn với những gì hắn đạt được?
Gã cười vang rất đắc ý.
- Thành phố bây giờ là của ta. Dr.Thanh, ông làm rất tốt, ta rất hài lòng.
- Vâng thưa ngài – Dr.Thanh đáp. Vậy ngài có ý định cho siêu nhân làm những việc tầm cỡ hơn thế này không.
Như đúng với tâm ý của Luthor, hắn lại cười, nụ cười thật nham hiểm. “Tất nhiên, tất nhiên”, hắn trả lời. Quả là hắn có lòng tham không đáy.
- Chẳng bao lâu ta sẽ chiếm cả thế giới.
Đoạn, hắn lại cười, Dr.Thanh cũng cười.
Mỗi ngày, những cuộc biểu tình nổi lên, nhưng tất cả đều có một kết cục. Dân tình bỏ xứ mà đi, đón những chuyến bay sớm nhất để rời thành phố cũng bị ngăn chặn. Metropolitan như bị cô lập.
Người dân dần oán giận siêu nhân, họ cũng không hiểu rõ sự tình, chẳng biết ai là người đứng đằng sau mọi việc, chỉ biết danh tiếng siêu nhân gầy dựng đã vỡ vụn theo từng giây từng phút. Nhưng rồi một ngày, vị cứu tinh của “thế giới” xuất hiện.
- Chuyện quái gì vậy
Luthor nói lớn, gương mặt lộ vẻ bất ngờ. Ngoài cửa sổ là chiếc máy bay cá nhân với chữ STARK to tướng trên thân. Luthor thoáng vẻ sợ hãi.
- Ironman, vì sao hắn đến đây.
- Thưa ngài, đừng lo lắng, ngài có siêu nhân. Ironman phải gọi siêu nhân bằng cụ. – Dr.Thanh đáp rất đắc thắng, rõ ràng vị tiến sĩ này rất tự tin xen lẫn tự hào với “công cụ” mà hắn vừa chế ra.
- Uh nhỉ, ta cũng muốn biết hai siêu anh hùng đánh nhau thì ra sao đây – Hắn lại cười vang.
Hắn bình tĩnh ngồi xuống ghế, gọi lớn “siêu nhân, tới đây mau”. Chưa đầy 10s sau khi hắn gọi, siêu nhân đã có mặt, đứng trước mặt hắn. Đúng là dù là thiện hay là ác, siêu nhân vẫn xứng hai chữ anh hùng. Vẫn dáng người lẫm liệt, oai vệ nhưng nay trong tâm là cái tà ác điều khiển, than ôi siêu nhân nay còn đâu.
- Hãy tiêu diệt chiếc máy bay đó cho ta – Hắn hô lớn
Siêu nhân không đáp, chỉ quay mặt, hướng ra cửa sổ, hướng thẳng về chiếc máy bay. Và trận chiến sắp bắt đầu.
Trong khi đó, Dr.Banner đang ngồi trên chiếc máy bay, tranh thủ dò tìm vị trí chính xác của năng lượng hạt nhân. Anh cũng không để ý mấy đến tin tức gì của Metropolitan, âu cũng là do không xem tin tức.
Rầm, tiếng loảng xoảng của kính vỡ vang lên, siêu nhân bay vọt qua thân tàu, thủng hai lỗ lớn, mẩu kính vỡ rơi loảng xoảng, máy bay bắt đầu mất điều khiển. Quay người ra sau lưng, chưa kịp định hình, tiến sĩ Banner chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì “rầm”, lại một lần siêu nhân tấn công, lần này là nhắm vào đuôi máy bay. Lúc này, chiếc máy bay hoàn toàn mất kiểm soát và thân tàu bắt đầu xoay vòng trên không.
Kinh hãi, tiến sĩ chưa kịp phản ứng gì thì siêu nhân đã ra đòn tấn công thứ ba, siêu nhân nhấc bống chiếc máy bay, đứng lơ lửng trong không trung và ném phần máy bay còn lại xuống một cánh đồng ở đó không xa.
- Phen này thì Ironman chết chưa kịp ngáp thưa ngài Luthor.
Gã lại tiếp tục cười đắc ý, thầm nghĩ, đúng là Ironman không có bộ giáp thì chỉ có chết sớm trong tay siêu nhân mà thôi. Mà dù có bộ giáp thì chắc gì đã thắng được.
Trở lại với cuộc chiến, lúc này trên cánh đồng siêu nhân đang đứng cạnh xác máy bay. Xác máy bay cắm sâu xuống đất, và bốc cháy nghi ngút.
Không phải là lần đầu Banner cắm mình xuống đất như thế này, và không còn nghi ngờ gì nữa, một tiếng rú kinh hoàng phát ra, phần thân trên của chiếc máy bay bị ném sang bên, Hulk đưa cánh tay lên bờ đất và leo lên trên. Hulk gầm liên tục, tiếng gầm vang vọng khắp bốn phương tám hướng.
Hai người đứng đối mặt nhau, siêu nhân ánh mắt vô hồn nhìn Hulk, Hulk ánh mắt giận dữ, trong thâm tâm chẳng hiểu tên này tại sao đánh mình vô cớ.
Và trận thư hùng bắt đầu.
Hulk ra tay trước, trong cơn điên tiết, anh xông tới đấm thẳng vào mặt siêu nhân. Thoắt cái siêu nhân bật ra sau rồi bay lên, đứng lơ lửng trong không trung một khoảng mà hắn cho rằng Hulk ko lên tới được. Hulk gào thét, lấy sức, bật thật mạnh xuống đất, đất lún sâu cả tấc, nhảy vọt lên cao, nắm chặt siêu nhân vào tay. Bất ngờ, siêu nhân trúng đòn, thân bị hulk nắm chặt, cả 2 cùng té, vật ra đất. Liếng thoắt siêu nhân nắm lấy bắp tay to đùng của Hulk vật ngược ra sau. Hulk ngã nhào cách đó vài mươi thước.
Hulk lồm cồm đứng dậy thì hỡi ôi siêu nhân đã rush ra sau lưng của Hulk, hắn nắm chặt tay, vận kình lên tay phải, đấm vào hông của Hulk một phát lại té nhào xa hai ba thước, Hulk bất ngờ, đau điếng, quả thật Hulk đã gặp phải đối thủ quá mạnh. Thật sự những đòn ấy không thấm vào đâu so với Hulk, nhưng xét cho cùng, làm sao có thể hạ được một gã quá nhanh như siêu nhân lúc này đây.
Lúc này, Hulk đứng dậy, gầm lên thật lớn, dùng sức bật của mình, Hulk cố gắng tấn công thật nhanh, mong chiếm lấy phần ưu thế. Hulk lao tới, tung ra cú đấm bằng tay phải thật dũng mãnh. Rất nhanh, siêu nhân cúi thấp người, đấm ngược lại vào hông của Hulk, quả không hổ danh là siêu nhân. Hulk liên tục tấn công, nhưng siêu nhân đều nhanh chóng né được, tung ra cú đánh theo kiểu tránh né phản công, liên tục liên tục. Hulk đánh mười chiêu thì siêu nhân né được 7 8 chiêu, âu do tốc độ quá chậm, không theo kịp siêu nhân.
Lúc này, Hulk bật ra sau, dùng chiêu smash, nhằm khiến siêu nhân ngả người ra sau, tạo lợi thế. Thoắt cái siêu nhân đã đứng sát mặt Hulk rồi, hắn dang hai khuỷu tay ra để chắn hai cánh tay của Hulk, khiến Hulk không thực hiện được tuyệt chiêu của mình. Xong nắm nắm chặt hai cánh tay của Hulk, dự định tung người dùng đầu gối đá vào cằm Hulk. Lợi dụng lúc này, Hulk lấy hai bắp tay rắn chắt siết chặt siêu nhân vào, không để hắn có cơ hội đá mình.
Biết đã gặp thế bị động, siêu nhân vội dùng sức bay lên cao, lao thẳng vào những tòa cao ốc, để hướng Hulk ép vào tường. Tiếng cửa kính vỡ choang choang liên tục, đất đá vỡ vụn, có cả tòa nhà bị gãy trụ, ngả hẳn về một bên. Tiếng người là hét kinh hãi, xô đẩy nhau bỏ trốn. Hulk lúc này biết được cách tấn công siêu nhân là phải giữ thật chặt hắn, không để hắn có cơ hội tránh né, dùng sức mạnh bắp tay, Hulk lại siết mạnh hơn nữa. Càng siết mạnh, siêu nhân lộ vẻ mặt khá là đau đớn, lao vào nhà, lao xuống đất, khiến Hulk cũng phải nhiều lần gầm rú.
Lại lao vào một tòa nhà khác, và lần này hắn va phải một thứ gì đó, lúc này Hulk chịu không nổi, buông tay ra, siêu nhân, Hulk và cái thứ gì đấy lại va xuống giữa cánh đồng xanh bát ngát.
Siêu nhân thật nhanh, thoát khỏi bắp tay Hulk ngay khi có cơ hội, hắn bật ra sau, và đứng lơ lửng trong không trung, Hulk lồm cồm ngồi dậy, nhưng chưa kịp thì có cái gì đó nhấc Hulk lên khỏi mặt đất và ném ra xa cách đó vài thước.
- Chuyện quái quỷ gì thế này – Songoku giận dữ hỏi.
Thì ra cái thứ mà hai tên người thép va phải là Songoku. Songoku do học chưa đúng cách, lại miên man nhớ về vợ con, nên đã “tình cờ” dịch chuyển xuống nơi hỗn chiến này.
Nói xong, Goku nhìn người đang bay lơ lửng, hai mắt long lên, đáp:
- Siêu nhân, ôi siêu nhân, thần tượng của ta bấy lâu nay.
Siêu nhân vẫn đôi mắt không hồn, không trả lời.
- Còn tên da xanh hao hao người Na mếc kia chắc là tên quái vật rồi. – Goku vừa nói, vừa chỉ tay vào Hulk, mặt Goku trông lúc này thật ngây ngô.
Siêu nhân muôn đời nay đã là hình tượng khắp Trái Đất, ai ai đều biết, có lẽ là do được PR đúng cách, còn Hulk thì hình thù xấu xí, lại không gào thì rú, ai ai mà chẳng tưởng lầm là quái vật.
Siêu nhân lúc này lên tiếng như đang bị điều khiển: “Giúp ta, hạ hắn”
Goku mới nhìn siêu nhân, tươi cười:
- Tất nhiên rồi, giải cứu thế giới là nghề của tôi mà, ơ kìa sao anh đi đâu thế siêu nhân.
Siêu nhân lúc này quay mặt về phía thành phố, lao đi như tên bắn. Khiến Goku chưng hửng. Hulk lúc này gào lên, xông về phía Goku.
Vẫn cứ đinh ninh Hulk là quái vật, nghĩ bụng chắc lại là một Pocolo thứ hai. Nhanh chân lui về thủ thế, nhưng chưa kịp giơ tay lên thì Goku đã ăn phải một đấm của Hulk, khiến Goku lộn hai vòng té ngã cách đó mấy thước. Lồm cồm bò dậy, Goku bật về sau, lấy sức nhảy lên cao, chắp hai tay vào nhau làm 1 quyền, đánh từ trên xuống, Hulk giơ tay, gạt hẳn Goku sang một bên, đúng là có vẻ không ngang tài ngang sức chút nào.
Goku nghĩ bụng “Con quái vật này rõ ràng không phải là tầm thường, không ngờ trên Trái Đất còn con quái vật mạnh đến thế, không trừ khử sớm thì đúng là tai họa của loài người”. Nghĩ xong, Goku tung một chưởng về phía Hulk, nhưng chưởng lực không quá mạnh, rõ ràng là kế nghi binh, để xem sức mạnh của Hulk thế nào. Hulk giơ tay, tiếp tục gạt chưởng lực của Goku ra một cách nhẹ nhàng, chưởng lực đổi hướng, bay vào một tòa nhà gần đó, thủng một lỗ lớn.
Hulk gào lên, lấy sức bật về hướng Goku tung một đấm chếch xuống, hai cánh tay của Hulk rõ ràng là một thứ vũ khí cận chiến ghê gớm. Goku giơ tay lên đỡ, nhưng lực quá mạnh, hai chân lún sâu xuống. Sau trận chiến cùng siêu nhân, rõ ràng Hulk không hề có dấu hiệu mệt đi, mà càng trở nên giận dữ và mạnh hơn. Lúc này, tiện chân, Hulk tung một đá ngang hông Goku, khiến Goku bay ra xa.
“Con quái vật này quá mạnh, phải sử dụng tuyệt chiêu của thần vũ trụ thôi, nhưng không biết tăng sức mạnh lên mấy lần đây, nếu quyết định không chính xác, ta có thể trả giá bằng chính mạng sống của mình” Goku vừa ôm hông của mình để nén đau vừa nghĩ.
- Hai trăm lần – Goku hét lớn, xong bay nhanh về phía Hulk.
Bất ngờ, Hulk không kịp trở tay, không biết đối phương lấy sức mạnh đâu ra, nên trúng một song quyền của Goku, người ngả về một bên. Lấy lại bình tĩnh, Hulk nắm phần xác máy bay còn lại làm vũ khí, phang về phía Goku, lúc này Goku đang lơ lửng trong không trung. Goku nhanh người né sang bên, lại tiếp tục tung một chưởng về phía Hulk. Như cũ, Hulk gạt tay toan đổi hướng chưởng lực, nhưng với sự khéo léo và nhanh nhẹn, Goku đã bẻ đường đi của chưởng lực thành đường cong, đánh vào hông Hulk. Trúng đòn, Hulk gục người sang bên. Song, Hulk chống hai tay, đứng dậy, quay phắt về phía Goku lúc này đang bên hông mình, tiện chân lùi về hai bước, tung chiêu smash. Goku bất ngờ, không nghĩ ra được là gã khổng lồ này có thể dùng sức mạnh cơ bắp để tung một “chưởng mà không giống chưởng”. Trúng đòn, Goku bị thổi bay ra xa, nhưng đang có sức mạnh do tuyệt chiêu của thần vũ trụ nên Goku cản lại được, lại lơ lửng trong không trung. “Hắn mạnh quá, còn hơn Fide gấp mấy lần, có lẽ phải là siêu xayda mới hạ được, nhưng làm sao có thời gian để mình tập trung năng lượng đây”. Goku nghĩ trong bụng, rồi nghĩ ra, Hulk không biết bay. Nghĩ vậy, Goku mới nhanh chân bay lên tòa nhà cao nhất gần đó, trước khi bay không quên chọc Hulk để Hulk không tưởng mình bỏ chạy rồi tấn công thường dân.
Goku lên tòa nhà gần đó, bắt đầu vận công. Hulk lúc này gào lên, cũng không phải vừa, hắn bắt đầu chạy, lấy các tòa nhà làm bàn đạp, nhảy bên đông rồi nhảy bên tây, chẳng bao lâu thì đã bắt kịp Goku. Goku lúc này chưa kịp vận công là bao thì Hulk đã nhảy gần tới, lại nghĩ tự dưng mình kéo con quái vật này vào thành phố, thì người dân sẽ bị hắn nghiền nát mất. Tức thời, Goku không còn nghĩ được gì khác, đành dùng tuyệt chiêu của thần vũ trụ.
Lúc này, Hulk đã ở nhảy lên được tòa nhà đối diện, nhưng tòa nhà Goku đứng khá cao. Hulk lại rống lên. Goku hét to: “1000 lần”. Lúc này một vầng sáng bao quanh Goku, Goku đã biến thành siêu xay da rồi.
Cùng lúc, Hulk bật cao tại chỗ, sau khi đạt một độ cao kha khá, Hulk quay người, smash về hướng ngược lại, tạo một lực lớn để bay về phía Goku. Goku lại có dịp bất ngờ, chiêu thức quen quen, nhìn như lần giáp chiến lão Jacky Chun tại đại hội võ thuật. Hulk lúc này, lại tiếp tục xoay người, gạt tay sang bên nhằm hướng lưng Goku đánh manh. Kịp thời Goku bay lên cao, vụt cái đã sau lưng Hulk, lúc này Goku hô lớn “Kamejoko” (hay còn gọi là Kamehame). Trúng đòn, lại đang ở tòa nhà cao nhất, lần này Hulk bị trúng đòn, cắm đầu bay xuống đất, khoảng cao cũng phải 100 200 mét.
Uỳnh một tiếng, mặt đất lún sâu tạo thành cái hố, đường kính tầm 5 mét. Goku bay lại, đứng trên miệng hố, lại tiếp tục tung nhiều chưởng lực xuống hố, khiến cái hố đã sâu nay lại càng không nhìn thấy đáy.
Đứng trên miệng hố, Goku ngừng tung chưởng, chờ động tĩnh thì dưới chân mình chợt như rung lên, tiếng rống lúc này vang vọng khắp bốn hướng. Rõ ràng Hulk còn sống, Hulk nhảy lên trên hố, lại bật về đối diện Goku, rõ ràng càng đáng, Hulk càng tỏ ra mạnh hơn, chẳng khác gì một siêu xayda. Hulk giơ hai tay lên trời, đập mạnh xuống đất. Lớp đất rung mạnh, và lớp đất dưới chân Goku rung mạnh, tách ra, để lộ dưới là một cột đất, đánh mạnh lên, là chiêu Earthquake của Hulk rồi.
Lúc này, đã mang năng lượng của siêu xayda, Goku nhanh chân né tránh, đoạn lại quen tay, đưa hai lên trán, vận kình, dịch chuyển ra sau lưng của Hulk. Đúng là trong khó khăn mới sáng đầu sáng óc, Goku đã thực hiện được chiêu thức dịch chuyển tức thời rồi. Nhanh chóng, Goku đứng sau lưng Hulk, hai tay nắm chặt hai tay (tay trái nắm tay trái, tay phải nắm tay phải), đồng thời lấy chân đá mạnh phía sau lưng Hulk. Trúng đòn, Hulk la lên, quay người theo tư thế santo ngược về sau, thoát khỏi tay của Goku, hai chân co lại, hai đầu gối đập xuống hai vai của Goku, Goku khụy xuống, lún xuống đất. Cùng lúc, Hulk nhảy ra sau, đá vào lưng Goku. Goku trúng đòn, bay ra xa, nhưng giữ được, lại lơ lửng trong không trung. Người Goku đang run lên từng cơn, có lẽ mặt hại tuyệt chiêu của thần vũ trụ phát tác rồi.
Goku đáp xuống đất. Goku và Hulk, mặt đối mặt.
Quần sáng xung quanh người Goku đã tắt, Goku khụy xuống, ngã bệch về sau, ngồi trong tư thế hai tay chống đất lấy tựa cho lưng.
Hulk rống lên, đoạn tiến về phía Goku, giơ tay lên cao. Goku thầm nghĩ “phen này toi rồi, vĩnh biệt Chi Chi, Gohan”. Bất ngờ xảy ra, Hulk lại rống lên, cánh tay giơ lên cao định hạ sát Goku thì lại ôm đầu, vật ra đất, rống liên hồi.
Chuyện gì tới thì cũng tới, Hulk đã biến mất, thay vào đó là Dr.Banner nằm vật ra đất.
Trong lúc hai người đang quyết đấu sinh tử, thì siêu nhân đã bay về nơi Luthor đang ngồi, rõ ràng siêu nhân đã kéo cho trận chiến ra xa khỏi nơi Luthor, tránh cho hắn có bất kì tổn thương nào. Luthor thì ngồi đấy, xem được toàn bộ trận đấu.
- Thì ra không phải là gã Iron man đấy, cứ tưởng hắn sang đòi nợ đợt vũ khí trước – Luthor cười lớn.
- Tên Hulk cũng không phải tay vừa thưa ngài – Dr.Thanh đáp.
- Nhưng bây giờ thì hai tên đó một tên thì biến thành người, một tên thì mất vầng hào quang rồi, có lẽ sức mạnh hắn đã giảm sút. Mà hắn là ai ấy nhỉ - Luthor hỏi ngu ngơ.
- Dạ không biết thưa ngài, cách ăn mặc thì có lẽ là người ở hành tinh khác – Dr.Thanh đáp.
Đúng là bộ quân phục của Goku đang mặc là của những người ở hành tinh Pandora, khá lạ, với cả trước giờ chẳng ai biết Goku là ai, đã từng làm gì.
- Thôi chẳng quan tâm hắn là ai, hai kẻ ấy bây giờ như chỉ mành treo chuông rồi. Ngươi hãy kết liễu đi siêu nhân. – Luthor ra lệnh cho siêu nhân.
Siêu nhân gật đầu, bay về phía Goku và Banner đang nằm. Goku nhìn thấy siêu nhân, mừng rỡ hỏi.
- Chào anh siêu nhân, anh có thể giải thích cho tôi biết chuyện gì xảy ra được không. – Goku hỏi, vẻ mặt mừng rỡ.
Siêu nhân không trả lời, hai mắt sáng rực. Đoán biết chuyện chẳng lành, Goku vận chút sức lực, né ra. Siêu nhân lúc này định dùng mắt để đốt cháy Goku và Banner.
- Chuyện gì thế - Goku giận dữ hỏi.
Siêu nhân với ánh mắt vô hồn, không đáp, mắt lại sáng rực. Goku thấy siêu nhân có gì đó không bình thường, lúc này đoán biết siêu nhân là người xấu rồi, ra là đánh gã khổng lồ kia một cách oan uổng. Tia laser từ mắt siêu nhân phóng ra, Goku né người, nhảy về phía Banner, người mình đã đánh lầm, hai ngón tay để trước trán, biến mất, kịp lúc trước khi siêu nhân ra tay.
Goku nghĩ bụng “Con quái vật này rõ ràng không phải là tầm thường, không ngờ trên Trái Đất còn con quái vật mạnh đến thế, không trừ khử sớm thì đúng là tai họa của loài người”. Nghĩ xong, Goku tung một chưởng về phía Hulk, nhưng chưởng lực không quá mạnh, rõ ràng là kế nghi binh, để xem sức mạnh của Hulk thế nào. Hulk giơ tay, tiếp tục gạt chưởng lực của Goku ra một cách nhẹ nhàng, chưởng lực đổi hướng, bay vào một tòa nhà gần đó, thủng một lỗ lớn.
Hulk gào lên, lấy sức bật về hướng Goku tung một đấm chếch xuống, hai cánh tay của Hulk rõ ràng là một thứ vũ khí cận chiến ghê gớm. Goku giơ tay lên đỡ, nhưng lực quá mạnh, hai chân lún sâu xuống. Sau trận chiến cùng siêu nhân, rõ ràng Hulk không hề có dấu hiệu mệt đi, mà càng trở nên giận dữ và mạnh hơn. Lúc này, tiện chân, Hulk tung một đá ngang hông Goku, khiến Goku bay ra xa.
“Con quái vật này quá mạnh, phải sử dụng tuyệt chiêu của thần vũ trụ thôi, nhưng không biết tăng sức mạnh lên mấy lần đây, nếu quyết định không chính xác, ta có thể trả giá bằng chính mạng sống của mình” Goku vừa ôm hông của mình để nén đau vừa nghĩ.
- Hai trăm lần – Goku hét lớn, xong bay nhanh về phía Hulk.
Bất ngờ, Hulk không kịp trở tay, không biết đối phương lấy sức mạnh đâu ra, nên trúng một song quyền của Goku, người ngả về một bên. Lấy lại bình tĩnh, Hulk nắm phần xác máy bay còn lại làm vũ khí, phang về phía Goku, lúc này Goku đang lơ lửng trong không trung. Goku nhanh người né sang bên, lại tiếp tục tung một chưởng về phía Hulk. Như cũ, Hulk gạt tay toan đổi hướng chưởng lực, nhưng với sự khéo léo và nhanh nhẹn, Goku đã bẻ đường đi của chưởng lực thành đường cong, đánh vào hông Hulk. Trúng đòn, Hulk gục người sang bên. Song, Hulk chống hai tay, đứng dậy, quay phắt về phía Goku lúc này đang bên hông mình, tiện chân lùi về hai bước, tung chiêu smash. Goku bất ngờ, không nghĩ ra được là gã khổng lồ này có thể dùng sức mạnh cơ bắp để tung một “chưởng mà không giống chưởng”. Trúng đòn, Goku bị thổi bay ra xa, nhưng đang có sức mạnh do tuyệt chiêu của thần vũ trụ nên Goku cản lại được, lại lơ lửng trong không trung. “Hắn mạnh quá, còn hơn Fide gấp mấy lần, có lẽ phải là siêu xayda mới hạ được, nhưng làm sao có thời gian để mình tập trung năng lượng đây”. Goku nghĩ trong bụng, rồi nghĩ ra, Hulk không biết bay. Nghĩ vậy, Goku mới nhanh chân bay lên tòa nhà cao nhất gần đó, trước khi bay không quên chọc Hulk để Hulk không tưởng mình bỏ chạy rồi tấn công thường dân.
Goku lên tòa nhà gần đó, bắt đầu vận công. Hulk lúc này gào lên, cũng không phải vừa, hắn bắt đầu chạy, lấy các tòa nhà làm bàn đạp, nhảy bên đông rồi nhảy bên tây, chẳng bao lâu thì đã bắt kịp Goku. Goku lúc này chưa kịp vận công là bao thì Hulk đã nhảy gần tới, lại nghĩ tự dưng mình kéo con quái vật này vào thành phố, thì người dân sẽ bị hắn nghiền nát mất. Tức thời, Goku không còn nghĩ được gì khác, đành dùng tuyệt chiêu của thần vũ trụ.
Lúc này, Hulk đã ở nhảy lên được tòa nhà đối diện, nhưng tòa nhà Goku đứng khá cao. Hulk lại rống lên. Goku hét to: “1000 lần”. Lúc này một vầng sáng bao quanh Goku, Goku đã biến thành siêu xay da rồi.
Cùng lúc, Hulk bật cao tại chỗ, sau khi đạt một độ cao kha khá, Hulk quay người, smash về hướng ngược lại, tạo một lực lớn để bay về phía Goku. Goku lại có dịp bất ngờ, chiêu thức quen quen, nhìn như lần giáp chiến lão Jacky Chun tại đại hội võ thuật. Hulk lúc này, lại tiếp tục xoay người, gạt tay sang bên nhằm hướng lưng Goku đánh manh. Kịp thời Goku bay lên cao, vụt cái đã sau lưng Hulk, lúc này Goku hô lớn “Kamejoko” (hay còn gọi là Kamehame). Trúng đòn, lại đang ở tòa nhà cao nhất, lần này Hulk bị trúng đòn, cắm đầu bay xuống đất, khoảng cao cũng phải 100 200 mét.
Uỳnh một tiếng, mặt đất lún sâu tạo thành cái hố, đường kính tầm 5 mét. Goku bay lại, đứng trên miệng hố, lại tiếp tục tung nhiều chưởng lực xuống hố, khiến cái hố đã sâu nay lại càng không nhìn thấy đáy.
Đứng trên miệng hố, Goku ngừng tung chưởng, chờ động tĩnh thì dưới chân mình chợt như rung lên, tiếng rống lúc này vang vọng khắp bốn hướng. Rõ ràng Hulk còn sống, Hulk nhảy lên trên hố, lại bật về đối diện Goku, rõ ràng càng đáng, Hulk càng tỏ ra mạnh hơn, chẳng khác gì một siêu xayda. Hulk giơ hai tay lên trời, đập mạnh xuống đất. Lớp đất rung mạnh, và lớp đất dưới chân Goku rung mạnh, tách ra, để lộ dưới là một cột đất, đánh mạnh lên, là chiêu Earthquake của Hulk rồi.
Lúc này, đã mang năng lượng của siêu xayda, Goku nhanh chân né tránh, đoạn lại quen tay, đưa hai lên trán, vận kình, dịch chuyển ra sau lưng của Hulk. Đúng là trong khó khăn mới sáng đầu sáng óc, Goku đã thực hiện được chiêu thức dịch chuyển tức thời rồi. Nhanh chóng, Goku đứng sau lưng Hulk, hai tay nắm chặt hai tay (tay trái nắm tay trái, tay phải nắm tay phải), đồng thời lấy chân đá mạnh phía sau lưng Hulk. Trúng đòn, Hulk la lên, quay người theo tư thế santo ngược về sau, thoát khỏi tay của Goku, hai chân co lại, hai đầu gối đập xuống hai vai của Goku, Goku khụy xuống, lún xuống đất. Cùng lúc, Hulk nhảy ra sau, đá vào lưng Goku. Goku trúng đòn, bay ra xa, nhưng giữ được, lại lơ lửng trong không trung. Người Goku đang run lên từng cơn, có lẽ mặt hại tuyệt chiêu của thần vũ trụ phát tác rồi.
Goku đáp xuống đất. Goku và Hulk, mặt đối mặt.
Quần sáng xung quanh người Goku đã tắt, Goku khụy xuống, ngã bệch về sau, ngồi trong tư thế hai tay chống đất lấy tựa cho lưng.
Hulk rống lên, đoạn tiến về phía Goku, giơ tay lên cao. Goku thầm nghĩ “phen này toi rồi, vĩnh biệt Chi Chi, Gohan”. Bất ngờ xảy ra, Hulk lại rống lên, cánh tay giơ lên cao định hạ sát Goku thì lại ôm đầu, vật ra đất, rống liên hồi.
Chuyện gì tới thì cũng tới, Hulk đã biến mất, thay vào đó là Dr.Banner nằm vật ra đất.
Trong lúc hai người đang quyết đấu sinh tử, thì siêu nhân đã bay về nơi Luthor đang ngồi, rõ ràng siêu nhân đã kéo cho trận chiến ra xa khỏi nơi Luthor, tránh cho hắn có bất kì tổn thương nào. Luthor thì ngồi đấy, xem được toàn bộ trận đấu.
- Thì ra không phải là gã Iron man đấy, cứ tưởng hắn sang đòi nợ đợt vũ khí trước – Luthor cười lớn.
- Tên Hulk cũng không phải tay vừa thưa ngài – Dr.Thanh đáp.
- Nhưng bây giờ thì hai tên đó một tên thì biến thành người, một tên thì mất vầng hào quang rồi, có lẽ sức mạnh hắn đã giảm sút. Mà hắn là ai ấy nhỉ - Luthor hỏi ngu ngơ.
- Dạ không biết thưa ngài, cách ăn mặc thì có lẽ là người ở hành tinh khác – Dr.Thanh đáp.
Đúng là bộ quân phục của Goku đang mặc là của những người ở hành tinh Pandora, khá lạ, với cả trước giờ chẳng ai biết Goku là ai, đã từng làm gì.
- Thôi chẳng quan tâm hắn là ai, hai kẻ ấy bây giờ như chỉ mành treo chuông rồi. Ngươi hãy kết liễu đi siêu nhân. – Luthor ra lệnh cho siêu nhân.
Siêu nhân gật đầu, bay về phía Goku và Banner đang nằm. Goku nhìn thấy siêu nhân, mừng rỡ hỏi.
- Chào anh siêu nhân, anh có thể giải thích cho tôi biết chuyện gì xảy ra được không. – Goku hỏi, vẻ mặt mừng rỡ.
Siêu nhân không trả lời, hai mắt sáng rực. Đoán biết chuyện chẳng lành, Goku vận chút sức lực, né ra. Siêu nhân lúc này định dùng mắt để đốt cháy Goku và Banner.
- Chuyện gì thế - Goku giận dữ hỏi.
Siêu nhân với ánh mắt vô hồn, không đáp, mắt lại sáng rực. Goku thấy siêu nhân có gì đó không bình thường, lúc này đoán biết siêu nhân là người xấu rồi, ra là đánh gã khổng lồ kia một cách oan uổng. Tia laser từ mắt siêu nhân phóng ra, Goku né người, nhảy về phía Banner, người mình đã đánh lầm, hai ngón tay để trước trán, biến mất, kịp lúc trước khi siêu nhân ra tay.
Last edited by a moderator: