Event Thu & Yêu !

Status
Not open for further replies.
bài này hơi buồn..
Xa lắc mùa thu

Em không đến trường mùa thu năm ấy nữa
Em không đến trường cả mùa thu năm sau
Chiếc lá rụng xuống hoàng hôn xẹt lửa
Theo mùa thu tiếc nuối chảy qua cầu

Tháng năm buồn ghềnh thác vực sâu
Câu thơ chở chòng chành tiếng khóc
Tôi uống cạn dòng sông trong vốc tay ký ức
Nghe mùa thu xa lắc ngấm vô lòng

Biết em còn đến lớp với tôi không
Lo phấp phổng tháng ngày trôi vội vã
Nắng ký thác đời mình trên sắc lá
Mới hiểu mùa thu đánh tráo tuổi xanh rồi

Tôi quá tuổi học trò từ đấy em ơi
Chiều nay trước cổng trường rươm rướm nước mắt
Chưa kịp nhặt mùa thu vừa chạm đất
Con gái tôi tan lớp giục tôi về.
 
GỬI NGƯỜI DƯỚI MỘ - ĐINH HÙNG
Trời cuối thu rồi - Em ở đâu?
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu?
Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậy
Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu

Em mộng về đâu?
Em mất về đâu?
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu
Đấy màu hương khói là màu mắt xưa

Em đã về chưa?
Em sắp về chưa?
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ
Ta nằm rỏ lệ đọc thơ gọi hồn

Em hãy cười lên vang cõi âm
Khi trăng thu lạnh bước đi thầm
Những hồn phiêu bạt bao năm trước
Nay đã vào chung một chỗ nằm

Cười lên em!
Khóc lên em!
Đâu trăng tình sử
Nép áo trần duyên?
Gót sen tố nữ
Xôn xao đêm huyền
Ta đi, lạc xứ thần tiên
Hồn trùng dương hiện bóng thuyền U Minh

Ta gởi bài thơ anh linh
Hỏi người trong mộ có rùng mình?
Nắm xương khô lạnh còn ân ái?
Bộ ngực bi thương vẫn rợn tình?

Hỡi hồn tuyết trinh!
Hỡi người tuyết trinh!
Mê em, ta thoát thân hình
Nhập hồn cây cỏ, đa tình mỗi đêm

Em có vui thêm?
Em có buồn thêm?
Ngồi bên cửa mộ
Kể cho ta biết nỗi niềm

Thần chết cười trong bộ ngực điên
Ta nghe em thở tiếng ưu phiền
Nỗi lòng xưa dậy tan Thanh Vắng
Hơi đất mê người - Trăng hiện lên
Gửi người dưới mộ gợi nhớ Tình Sầu của Huyền Kiêu

Tình Sầu

tinhsau.jpg


Xuân hồng, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi hoa trắng cài đầu
Đi bắt bướm vàng ngoài nội

Hạ đỏ, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi
t
óc xõa ngang đầu
Đi giặt tơ vàng bên suối

Thu biếc, có chàng tới hỏi
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi khăn trắng quanh đầu
Đi hát tình sầu trong núi

Đông xám, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi hoa phủ đầy đầu
Đã ngủ trong hầm mộ tối.


Hình ảnh bắt đầu là nét thanh tú dịu dàng của người chị nổi bật giữa xuân hồng, thơm ngát hương muôn hoa, rực rỡ như ngàn cánh bướm tự do bay lượn giữa trời. Dung nhan vi diệu ấy bừng sáng, rồi lặng lẽ ẩn trong tịch dương. Tiếp theo là Hạ đỏ, đưa cõi người ta đến với suối reo ghềnh thác. Ở đó, chị tôi hoa trắng cài đầu, đẹp như nắng ban mai đùa vui giữa trời xanh bát ngát, mây trắng nhè nhẹ trôi trên không gian mênh mông. Ở đó là con đường thênh thang rộng mở, luôn gọi mời bước chân muôn đời không ngừng nghỉ của người thích lãng du. Ở đó có lời ru ngọt ngào của tình yêu đôi lứa. Tình yêu nồng cháy trong lửa hạ. Tình yêu rực rỡ trong nắng vàng. Tình yêu phiêu bồng của tuổi thanh niên đầy sức sống, đẹp như tơ vàng bên suối.

Chất giọng ngọt ngào trong tứ thơ của Huyền Kiêu đưa cõi người ta vào hạ. Một mùa hạ của trái tim dư đầy tình mến, tâm hồn khao khát hương vị yêu thương. Chàng tới hỏi "Em thơ chị đẹp em đâu", để trao gửi mộng đời bất tận. Hay chàng tới hỏi để tìm về hoài niệm, tìm về ngày cũ, tìm về cột mốc không thể nào quên của bốn mùa thường tại, khi chuyện xưa không còn nữa. Chàng đã từng đến lúc xuân sang, gõ nhẹ vào mành trúc nói lời thân ái...

Khi mùa thu tới, chàng lại đến hỏi. Câu hỏi rơi giữa thung lũng hoang vu, hồ tàn trong nắng chiều dần tắt bên kia ngọn núi. Chàng tìm người đang hiện hữu, hay chỉ muốn gợi lại duyên tình cũ? để tưởng vọng cố nhân một thời từng thương từng nhớ…? Không ai biết lòng chàng suy nghĩ điều gì, chỉ thấy chàng đứng giữa mùa thu, lời từng lời ân cần tha thiết...

Rồi nỗi buồn theo hồn lá khô im lặng rơi giữa chiều tà. Đêm xuống âm thầm. Vành khăn trắng vắt ngang đầu chị, phản chiếu trên mặt sông đầy khói sóng. Chàng nhìn khung cảnh thẫm sương, nghe hiu quạnh nhớ mùi hương thở dài. Từ xuân, qua hạ, sang thu, chàng đi tìm bóng hình quá khứ, hay ngóng trông một phận người như ảo như thực đã về xưa. Về xưa hay đang ở giữa hôm nay, thật ra cũng chỉ là một khoảnk khắc từng có trong đời người. Vì sống là một cuộc hành trình, không phải là điểm ngừng. Chàng biết thế, nên cứ đi, cứ đến, cứ hỏi. Câu hỏi không thay đổi, câu trả lời vô thường, biến động theo bốn mùa xuân-hạ-thu-đông.

Từ xuân, qua hạ, sang thu, vào đông, chàng đã đến và đã hỏi. Người xưa như sương như khói thoắt ẩn thoắt hiện giữa hư không. Thời gian là xuân, để người xưa cười vui hái hoa bắt bướm. Thời gian là hạ, để người xưa hong tơ vàng giặt bên suối mát. Thời gian là thu, để người xưa hát phù du ca vang vọng trên đỉnh núi. Thời gian là đông, để người xưa an giấc ngàn thu. Thời gian trôi cho bốn mùa thường tại. Thời gian đi cho bốn mùa luân hoàn. Người xưa vẫn là người xưa của xuân-hạ-thu-đông. Nên chàng cứ đi, cứ đến, cứ hỏi. Khúc tình sầu vang vọng suốt cuộc hành trình tìm về đời sau.

“Tình Sầu” của Huyền Kiêu đưa lòng ta vào hạ. Mùa hạ của phượng đỏ lá xanh. Mùa hạ của tuổi học trò. Mùa hạ của những ngày thi căng thẳng. Mùa hạ của lời chào tạm biệt thầy cô, tạm biệt bạn hữu, tạm biệt mái trường, trước khi bước xuống cuộc đời. Bao mùa hạ đã qua trong cuộc đời của tôi…? Thật không đếm được. Chỉ biết rằng nắng hạ ngày xưa với nắng hạ bây giờ hình như không khác, khi cơn gió giao mùa đi qua cành cây ngọn cỏ, mang theo thông điệp hoán chuyển thời vụ của bốn mùa. Tôi nhìn chiếc bóng đổ dài theo cơn nắng. Tưởng như tơ vàng bên suối, còn giữ hoài giọt nước tinh khôi, rực rỡ như hình ảnh người con gái trong khối tình sầu của Huyền Kiêu.
 
Last edited by a moderator:
MÙA THU XƯA
(NGUYỄN THỊ NGỌC DUNG)
Anh còn nhớ khung trời xưa man mác
Tóc em bay lãng đãng áng mây trôi
Vạt áo em tha thướt trắng lưng đồi
Anh muốn níu đề vần thơ tuyệt tác.

Anh còn nhớ núi rừng xưa xao xác
Bước em đi tan tác lá vàng thu
Dáng em ngoan thấp thoáng bóng sương mù
Suối róc rách như lời em vàng ngọc.

Truyện chúng mình ngày xưa em có đọc?
Anh viết bằng bút lệ thấm máu tim
Bao tháng năm ấp ủ cõi im lìm
Tình chan chứa nỗi buồn thương da diết.

Em yêu dấu, trả lời cho anh biết
Áng mây qua vương vấn cố nhân xưa
Giọt mưa mau thổn thức mấy cho vừa
Ta vẫn nhớ mùa thu xưa tích cũ.

Ngọn thông xanh chẳng bao giờ ủ rũ
Dù muôn năm vẫn chọn kiếp cô đơn
Ánh trăng thu vằng vặc nét thanh sơn
Trong vũ trụ có đôi ta bất diệt.

======Câu 2=========================================
Địa điểm mình muốn gặp gỡ người yêu của mình là nơi đâu?

--> Ở thư viện vì bạn thích thơ và người kia cũng vậy. Hơn nữa ở đó miễn phí @@
 
Thu đi để lại lá vàng :love:
Anh đi để lại cho nàng thằng cu :anti:
Mùa thu nối tiếp mùa thu :love:
Thằng cu nối tiếp thằng cu ra đời :phieu:

Max
 
Last edited by a moderator:
thu về mang đi những yêu thương
ko vui cũng cố tỏ ra cười
vô hồn vô thoảng ngồi sầu tư
trăng trên cao,tựa cả đỉnh đầu
nhìn trăng rầu mà ngỡ là đã xa
chỉ vì một dạ chung tình
nửa muốn thu về nửa muốn thu đi
trả lời thêm cái thớt mún gặp gỡ người yêu ở đâu :chắc ở đâu đâu trên núi,gió bay mưa phùn ,biển vỗ nhẹ,đêm đầy sao.mình thì đời nào cũng mún gặp người yêu ở đó,ko biết có giống sở thích chủ thớt ko nữa =))=))

thêm vào chuyện cười xíu nữa ha=))
cái này có trong chương trình tivi quay chiếc nón kì diệu,do ban tổ chức chương trình hỏi người chơi nhé,cái này mình ko sáng tác nha ,có thực đấy ^^
mc anh vũ(quên mất cái tên cha nội đó rồi ):tới lượt bạn,bạn muốn đoán lun hay quay,3 chữ cái,đã có 1 ô chữ là chữ Ô ở giữa,chỉ còn lại 2 ô trống thôi.bạn muốn đoán hay quay.tui sẽ đọc lại câu hỏi:đây là bộ phận nhạy cảm nhất của phu nữ.
người chơi:tui đoán lun
mc:sao bạn ko quay để kiếm điểm nhiều hơn
người chơi:cám ơn anh,vậy tui sẽ quay
mc :bạn quay được 700 điểm,bây giờ bạn hãy đoán ô chữ cái
người chơi:tui đoán chữ L
mc:ko có chữ L,e hèm
mc:đây là bộ phận quan trong của phụ nữ,ko có chữ L nha=))=)).
mc:ko có ai đoán được vậy xin mời các vị khách ngồi ở đây
khách mời :tui đoán.....
mc:vâng là chữ M,có 2 chữ M,và kết quả là chữ mồm(toát mồ hôi hột) :))
ai đọc ko hỉu thì đi za nhé=))=))
 
truyện cười


Thấy mẹ có vài sợi tóc bạc, con gái hỏi mẹ:
- Sao tóc mẹ lại bạc hả mẹ?
- Tại vì mỗi lần con hư, con không ngoan, là tóc mẹ lại bạc thêm một sợi đấy!
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Con chớp chớp mắt:[/FONT]
- Ơ, thế tại sao tóc bà ngoại cũng bạc???

:binhsua146::))
 
Gửi người dưới mộ gợi nhớ Tình Sầu của Huyền Kiêu

Tình Sầu

Xuân hồng, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi hoa trắng cài đầu
Đi bắt bướm vàng ngoài nội

Hạ đỏ, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi
t
óc xõa ngang đầu
Đi giặt tơ vàng bên suối

Thu biếc, có chàng tới hỏi
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi khăn trắng quanh đầu
Đi hát tình sầu trong núi

Đông xám, có chàng tới hỏi:
- Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi hoa phủ đầy đầu
Đã ngủ trong hầm mộ tối.

Hình ảnh bắt đầu là nét thanh tú dịu dàng của người chị nổi bật giữa xuân hồng, thơm ngát hương muôn hoa, rực rỡ như ngàn cánh bướm tự do bay lượn giữa trời. Dung nhan vi diệu ấy bừng sáng, rồi lặng lẽ ẩn trong tịch dương. Khi mùa thu tới, chàng lại đến hỏi. Câu hỏi rơi giữa thung lũng hoang vu, hồ tàn trong nắng chiều dần tắt bên kia ngọn núi. Chàng tìm người đang hiện hữu, hay chỉ muốn gợi lại duyên tình cũ? để tưởng vọng cố nhân một thời từng thương từng nhớ…? Không ai biết lòng chàng suy nghĩ điều gì, chỉ thấy chàng đứng giữa mùa thu, lời từng lời ân cần tha thiết ...

Rồi nỗi buồn theo hồn lá khô im lặng rơi giữa chiều tà. Đêm xuống âm thầm. Vành khăn trắng vắt ngang đầu chị, phản chiếu trên mặt sông đầy khói sóng. Chàng nhìn khung cảnh thẫm sương, nghe hiu quạnh nhớ mùi hương thở dài. Từ xuân, qua hạ, sang thu, chàng đi tìm bóng hình quá khứ, hay ngóng trông một phận người như ảo như thực đã về xưa. Về xưa hay đang ở giữa hôm nay, thật ra cũng chỉ là một khoảnk khắc từng có trong đời người. Vì sống là một cuộc hành trình, không phải là điểm ngừng. Chàng biết thế, nên cứ đi, cứ đến, cứ hỏi. Câu hỏi không thay đổi, câu trả lời vô thường, biến động theo bốn mùa xuân-hạ-thu-đông.

Từ xuân, qua hạ, sang thu, vào đông, chàng đã đến và đã hỏi. Người xưa như sương như khói thoắt ẩn thoắt hiện giữa hư không. Thời gian là xuân, để người xưa cười vui hái hoa bắt bướm. Thời gian là hạ, để người xưa hong tơ vàng giặt bên suối mát. Thời gian là thu, để người xưa hát phù du ca vang vọng trên đỉnh núi. Thời gian là đông, để người xưa an giấc ngàn thu. Thời gian trôi cho bốn mùa thường tại. Thời gian đi cho bốn mùa luân hoàn. Người xưa vẫn là người xưa của xuân-hạ-thu-đông. Nên chàng cứ đi, cứ đến, cứ hỏi. Khúc tình sầu vang vọng suốt cuộc hành trình tìm về đời sau.


“Tình Sầu” của Huyền Kiêu đưa lòng ta vào hạ. Mùa hạ của phượng đỏ lá xanh. Mùa hạ của tuổi học trò. Mùa hạ của những ngày thi căng thẳng. Mùa hạ của lời chào tạm biệt thầy cô, tạm biệt bạn hữu, tạm biệt mái trường, trước khi bước xuống cuộc đời. Bao mùa hạ đã qua trong cuộc đời của tôi…? Thật không đếm được. Chỉ biết rằng nắng hạ ngày xưa với nắng hạ bây giờ hình như không khác, khi cơn gió giao mùa đi qua cành cây ngọn cỏ, mang theo thông điệp hoán chuyển thời vụ của bốn mùa. Tôi nhìn chiếc bóng đổ dài theo cơn nắng. Tưởng như tơ vàng bên suối, còn giữ hoài giọt nước tinh khôi, rực rỡ như hình ảnh người con gái trong khối tình sầu của Huyền Kiêu.
bài "Tình sầu" gợi nhớ bao nhiu nỗi niềm!:binhsua74::binhsua74::binhsua32::binhsua32:
 
Địa điểm mình muốn gặp gỡ người yêu của mình là nơi đâu? :cửa hàng đồ chơi@@suy diễn từ ava quả bóng nhựa hình mèo kitty của bác Luke:m129:
giải nghĩa:vào cửa hàng đồ chơi làm bác nhớ đến thời thơ ấu được mẹ dắt vô mua xe hơi điện tử,máy bay điều khiển từ xa gì đó.đặc biệt từ nhỏ bác đã mê gái,vào mua đồ chơi sẵn ngắm mấy bé gái nhỏ nhỏ xinh xinh luôn(cái này suy diễn từ em@@)
 
1.THU ĐIẾU (Nguyễn Khuyến)

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng nước theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
Từng mây lơ lửng trời xanh ngắt
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo


2. Địa điểm thớt muốn gặp người yêu :đường lên chùa Giáng
3 Funny
Lý sự của chàng mập
15h-XHX-87f27.JPG
 
Last edited by a moderator:
Mình cũng có bài này kết đã Lâu:
Hoa Cỏ May
Gió heo may, tìm theo những bông cỏ may

Mùa thu đã qua cùng gió

Tìm trong ký ức ngọt ngào

Xót thương thu vàng, về nơi chốn cũ


Đêm quạnh hiu nhớ thương cuộc tình

Thời gian vẫn trôi lặng lẽ

Cùng theo cơn gió mong manh

Dưới đêm dài, mùa đông buốt giá


Mình em vẫn đi tìm ước hẹn

Của thời thơ ấu chìm trong nỗi nhớ

Xin hãy quay về

Cuộc tình cô đơn trong tim ngày xưa

Ngàn lời yêu thương

Giấc mơ bình yên...


Mùa thu vẫn đi tìm đám cỏ

Để lời yêu mong manh như làn khói

Khi đã tan rồi

Lặng lẽ vẫn mang một nỗi buồn

Còn lại mùa thu, tìm gió heo may

Cuối chân trời xa
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=wuX2aGYfBj ( nghe và cảm nhận nếu thích )


Địa điểm mình muốn gặp gỡ người yêu của mình là nơi đâu?
Ở đây:
Fire_Autumn_Wallpapers_(43).jpg
 
Last edited by a moderator:
Mùa Thu Giấu Em

Phú Quang

Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế?
Để cuối con đường anh kịp nhận ra em
Em ào tới chợt xôn xao lá đổ
Xoá nỗi cô đơn lạnh giá bên thềm..

Rồi tình yêu lại rưng rưng bên khung cửa nhỏ
Và con đường lại xao xác gió heo may
Em hôn anh đắm say như gió
Và ngã vào anh dịu dàng như mùa thu..

mình thích Ngọc Anh hát hơn mấy ca sĩ khác:
[FLASH]http://static.mp3.zdn.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?OC8wNC84MDRiZWFjOGYwYmI3M2Q4ZDAwMTFlNzBjNGQ0NGU2Ni5cUIbaBmUsICDN8TmUsICO5YSBUaHUgR2nhdUngqV1IEVcUIbaBfE5n4WeBdUngNYyBBWeBmh8fDE[/FLASH]
 
TRÁI THU VÀ LỜI NGUYỆN

Cười đi em mùa thu vừa mới chớm
Những quả đầu mới chín để cho em
Gió cố nâng và cành trĩu rên êm
Hái đi mau anh cùng chờ em đó

Em chưa biết ư? Đây thảm êm bằng cỏ
Gối em mềm hãy quỳ xuống thơm tho
Thương và yêu chờ mãi cũng đã về
Dâng trái quả mùa thu quay trở lại!

Em ơi em! Mùa thu van em đấy
Hãy mỉm cười đừng buồn lặng nữa đi
Em cứ thế hỏi có ý nghĩa gì?
Cả mùa trái và lòng anh nữa chứ!

Từ lòng đất ngọt ngào dâng lên quả
Từ tình yêu đỏ chín trái tim không?
Đây mùa thu dâng lời nguyện cầu lành
Đem hết đến! Hãy cười đi anh đợi!

Hãy cười đi cả tâm lòng bổi hổi
Ngọt ngào đem bù đắp nỗi chờ mong
Những giọt lệ và trái mọng giữa lòng
Làm lễ vật cùng tình ta cầu nguyện.

Bài này sưu tầm nhưng mình tìm thì không thấy tên tác giả.
 
VÔ VÀN

- Ngọc Thiên Hoa -

Có phải em, mùa thu

Ru ta trong sắc vàng xanh đỏ?

Cho ta một lần dỗi hờn như trẻ nhỏ

Khi gió vô tình đưa mây khuất trăng thu.



Muốn nói cùng em lời yêu khi đêm ngủ ...

Mơ hôn dịu dàng biết có đủ không em?

Trời cao thêm trong tình thu quyến rũ

Sắc xanh vàng lả tả phủ ngoài sân!

Có phải em, mùa thu?
Ta bâng khuâng

Tìm kỷ niệm trên dòng sông quên lãng...
Kiếp mây ngàn, ta một đời lãng đãng...

Em - mùa thu!

Ta yêu đến vô vàn!


Hoa cỏ may
Xuân Quỳnh


Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay ???


Cho mùa thu để yêu nhau

Thu vào mùa bất chợt rất chênh chao
Vần thơ anh ngập tràn yêu và nhớ.
Em bỗng thấy em chẳng là em nữa
Nhớ Biển hay là… nhớ anh?

Thu đang về bên ô cửa màu xanh
Dường như gió có điều chi bối rối?
Em viết lời yêu anh bằng nhịp đập trái tim đang bổi hổi
Bao nỗi khát khao bất chợt vỡ òa.

Yêu nhau lâu rồi sao ngỡ mới hôm qua
Xôn xao anh, xôn xao em … một ngày như rất lạ.
Trời xanh thẳm ánh nhìn tha thiết quá
Bao la và rất đỗi bao dung.

Em như con thuyền ngả nghiêng
trước biển anh khao khát đến tận cùng
Với tình yêu anh ví mình như sóng
Em như bãi cát vàng phơi mình rát bỏng
Bên biển một đời... vẫn mãi khát khô

Có mùa thu nào cho chúng mình yêu nhau
Lại bắt đầu yêu… yêu nhiều hơn có thể.
Đừng hỏi nhé, sao yêu nhiều đến thế.
Có bao giờ… ai biết được…
Mùa Thu.




-----------
(sưu tầm)

Hoài thu


Thu đã về từ cơn gió heo may

Trời tháng tám biếc xanh như màu mực

Ánh trăng kia phải chăng còn thao thức

Chú dế buồn đã lặng lẽ ngủ yên


Em còn nhớ những góc phố không tên

Xao xác lá và ngạt ngào hoa sữa

Mùa thu ấy anh không còn nhớ nữa

Hai đứa mình chung bước dưới mưa khuya.


Chẳng phải chuyện tình lãng mạn của Sếch- pia

Nên hai đứa chia tay mỗi người một ngả

Chỉ còn lại con đường vẹn nguyên hai sắc lá

Và hoa sữa thơm nhức nhối mỗi thu về


Hoa sữa ngọt ngào nhưng cũng thật tái tê

Nhắc kỉ niệm mùa thu nào thuở trước

Con đường xưa có đôi mình chung bước

Theo thời gian vẫn xào xạc lá bay


Thu lại về từ cơn gió heo may

Trời tháng tám vẫn xanh như màu mực

Ngoài trời khuya ngôi sao anh vẫn thức

Nhớ về em nhớ cả những mùa thu.

Viên xúc xắc mùa thu
(Hoàng Nhuận Cầm)


Tình yêu đến trong đời không báo động
Trái tim anh chưa lỗi hẹn bao giờ
Viên xúc xắc mùa thu ru trong cỏ
Mắt anh nhìn sáu mặt bão mưa giǎng.

Anh đi qua những thành phố bọc vàng
Những thị trấn mẹ ôm con trên cỏ
Qua ánh nắng bảy màu, qua ngọn đèn hạt đỗ
Qua bao cuộc đời tan vỡ lại hồi sinh.

Anh đi qua những đôi mắt lặng thinh
Những đôi mắt nhìn anh như họng súng
Anh đi qua tổ chim non mới dựng
Qua tro tàn thành quách mấy triệu nǎm.

Anh đi qua tất cả mối tình câm,
Mối tình nói, rồi mối tình bỏ dở.
Đôi tay kẻ ǎn xin, đôi môi hồng trẻ nhỏ,
Đất nước đau buồn chưa hết, Mỵ Châu ơi!

Lông ngỗng bay như số phận giữa trời
Trọng Thuỷ đứng giữa trời không hết lạ.
Vệt lông ngỗng con đường tình trắng xoá.
Có ai hay thǎm thẳm giếng khôn cùng.

Nhưng chính anh không hay số phận lại điệp trùng,
Khi mở mắt Mỵ Châu em ngồi dó
Toa thứ ba ôm cặp ai nức nở
Suốt đời anh mang tội với con tàu.

Sẽ tan đi những thành phố bảy màu,
Đôi trái cấm trong vưòn đời em, anh làm vỡ
Nhưng giọt mực thứ ba, em ơi không thể lỡ,
Xin trải lòng ta đón chấm xanh rơi.

Giọt mực em thong thả đến trong đời,
Không giấu được trong lòng tay nhỏ bé.
Viên xúc xắc xoay tròn trong gió xé
Sáu mặt đời lắc cắc tếng thơ anh.

HÒ HẸN MÙA THU
Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến
Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi
Còn sót lại trên bàn bông cúc tím
Bốn cánh tàn, ba cánh sắp sửa rơi

Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới
Như cánh chim trong mắt của chân trời
Ta đã chán lời vu vơ, giả dối
Hót lên! Dù đau xót một lần thôi

Chần chừ mãi cuối cùng em cũng nói
Rằng bồ câu không chết trẻ bao giờ
Anh sợ hãi bây giờ anh mới nhớ
Em hay là cơn bão tự ngàn xa ?

Quả tim anh như căn nhà bé nhỏ
Gió em vào - nếu chán - gió lại ra
Hò hẹn mãi cuối cùng em đứng đó
Dẫu mùa thu, hoa cúc cướp anh rồi ...


Vảng vất
mùa thu về em có thấy không em?
Hoa sữa thơm dịu dàng và kiêu hãnh
Cánh hoa trắng mỏng manh chiều se lạnh
Mưa vẫn về trên mái tóc em xanh

Hoa sữa thơm vảng vất đầy con phố
Để ai buồn ngồi đếm cánh hoa rơi
Để kí ức ùa về trong giấc mộng
Để tháng năm mờ nhạt tận nơi nào?

Có ai đã hẹn mùa thu năm tới
cùng với nhau đợi hoa sữa trở về
Có ai đã hẹn khi nào hoa sữa
hết thơm nồng ta mới hết yêu nhau.

Và mùa thu hoa sữa thơm vảng vất
khóe mắt cay khi thấy nó thơm nồng
Và mùa thu có bao giờ chờ đợi?
một mối tình vảng vất mã như hoa???
 
Last edited by a moderator:
[h=1]Thơ tình: Hoài thu[/h]
Hoài thuÔi mùa thu!
Thu của những niềm vui dào dạt
Thu của những nỗi buồn man mác
Của những tháng ngày thương nhớ đợi mong
Một chiều xưa ngày anh đến khơi lòng
Cho rung động từng nhịp tim hơi thở
Em choáng ngợp đắm hồn ngây dại
Nhìn thật lâu không nói một câu
Mãi đến khi trở về hiện tại
Mặt đỏ bừng e thẹn làm sao
Ngỡ ngàng bao chiếc lá
Nghe tim lòng rơi rụng lao xao
Chợt anh bước,
Chợt em lùi
Chợt hai đứa cùng cười bỡ ngỡ
Lời muốn nói chợt vụt bay
Khi đôi tay anh bỗng dưng thừa thãi
Em ái ngại- quay lưng- bỏ chạy
Từng nhịp chân trên thảm lá vàng khô
Dòn tan- dòn tan, lá cuốn theo em
Mang cả anh của buổi đầu…
Rồi thời gian trôi…
Em ngờ đâu tình sầu duyên lỡ
Anh ra đi vì đâu
Ta xa nhau khi tình còn thắm
Để mùa thu mang nặng nỗi sầu.
 
Thu đi

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng nước theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
Từng mây lơ lửng trời xanh ngắt
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo!

---------------

THU VẮNG EM

Đã mấy thu qua rồi đó em

Từ khi hò hẹn ở bên thềm

Người đi biền biệt vui buồn nhỉ

Kẻ ở mỏi mòn héo hắt thêm

Đâu có ai ngờ tình cách trở

Dõi tìm nào thấy dáng thân quen

Gió thu lành lạnh bên thềm vắng

Ngồi đếm sao trời ngắm bóng đêm
------------

Địa điểm mình muốn gặp gỡ người yêu của mình là nơi đâu?
Hotel :))
=> chỗ này là không gian dành cho 2 người nên dễ yêu =))
 
Địa điểm mình muốn gặp gỡ người yêu của mình là nơi đâu?Ở một chỗ vắng vẻ để dễ tỏ tình,hoạt động.hehe.địa điểm lãng mạng.có thể là một khu đồi nào đó.hi

- - - Updated - - -
 
Status
Not open for further replies.

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
420,946
Messages
7,103,573
Members
173,023
Latest member
chillertbsg

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom