Nhật kí Hội 888 Cạp Cạp Cạp [ Chap 5 ]

Daisy

Verified
Joined
Dec 1, 2011
Messages
1,745
Reactions
900
MR
0.000
Lòng chợt buồn mênh mang...
 
cũng bẵng đi 1 thời gian dài
ngày ấy,cái tuổi gần trăng tròn lẽo đẽo cùng người thân lên xe bus đến hội an gặp người bạn của ông ngoại,
lần đầu tiên,tai nghe trong tượng phật ông cầm bên tay phải hỏi rằng:''con có nghe thấy tiếng bụp bụp và tiếng thở của tượng phật phát ra bên này ko'',ngạc nhiên vì tai nghe rõ như nhịp tim thở,làm tôi sởn cả da gà,tượng sao lại phát ra được,tôi nghĩ ông đang làm ảo thuật,nhưng tuyệt nhiên là ko,''còn bên này con có nghe rõ ko''bên tai phải tôi lại chẳng nghe gì,ông vừa nói và nhủ tôi rằng:''vậy là bề trên đã đồng ý rồi,đã được rồi,ông già rồi,đeo cái tượng quan âm bồ tát này vào,sẽ che chắn cho con,ngày con còn đỏ hỏn vừa lọt lòng,ông đã bế con trên tay,giờ con lớn rồi,ông gần đất xa trời,kỉ niệm ông để lại chỉ còn ít đây với con,nhớ đeo vào,đừng làm mất'',tôi vừa sợ vừa thấy lạ kì.lúc ra về,ông nói sẽ có dịp ra thăm các cháu .
ngay ngày hôm sau,tôi bỏ quên tượng phật,nhưng linh tính mách bảo tôi quên gì đó,vậy là vào xem lại mình đã bỏ lỡ cái gì,thì thấy cái tượng nhỏ màu xanh nằm trên bàn nơi tôi vẫn hay để.vừa đi học vừa rôm rả nói chuyện,xe tôi tông phải xe người bạn,chỉ mỗi tôi té,thật mạnh,nhưng lại ko hề hấn gì,cả trầy xước cũng ko có,rồi tôi xem dây chuyền đó như 1 niềm tin bảo vệ cho mình .Thời gian xa,tôi lại cất vào hộp và vô tình lãng quên.
năm kia và năm ngoái tôi muốn gọi hỏi thăm cho ông,nhưng ko gặp.
rồi chuyện gì đến cũng đến.chú con ông bảo ông đã mất lâu rồi,ngay khi tôi vừa đến thăm ông bốn tháng,tôi nào biết đâu,giờ ngồi viết những dòng này,có lẽ chỉ còn kí ức,kỉ niệm đẹp về 1 người đã xa,xa, nhưng tôi lun khâm phục trong lòng.
gởi lên bầu trời,ngàn vì sao kia,lời chúc,lời yêu thương đến ông trong năm mới này :)
 

vientrinh

Newbie
Joined
Aug 12, 2011
Messages
659
Reactions
816
MR
0.000
CHIỀU UỐNG TRÀ VẠN BIẾN

Chiều nâng ly khói lên đầy
Chạm môi thường biến trong ngày vừa xa
Nụ cười còn mất bao la
Khuấy tan vào một tách trà nhân tâm

Rót qua, sớt lại thăng trầm
Trao tay vạn biến mà cầm đợi mong
Em nhìn bất biến về không
Tôi như tan biến từ trong chiều này

Nhẹ nhàng bưng rót gió mây
Nhẹ nhàng chạm với chua cay đời thường
Trà thơm ngồi lại phố phường
Nâng ly cụng một đóa hường xa xa.

Viễn Trình
Thị Nại phố, chiều 05/01/2013

25213066.jpg
 
chỉ vì 1 lần bấm lộn thay vì pp ta bấm lr,vậy là ta đã bay ac,ôi đời quá đen,đen nhưng ta zui,vì ta completed cũng nhiều chứ bộ,ôi xiền,oánh xiền :m022::ghe:
 
u tưởng mình là ai? bố đời chắc??? cung cách làm việc ko thể chấp nhận đc. Tôi cần U không có nghĩa là U có thế làm việc như vậy. Bực điên người, nếu ko muốn nói u là 1 ng vô trách nhiệm.
 
NỤ CƯỜI TRONG KHĂN

Giã nhà rượu xách thơ mang
Mở khăn gói chút giòn tan em cười
Ổi non hái dú một thời
Bây giờ như đã chín rồi trên mây

Tôi về em chẳng còn đây
Trái chơ vơ rụng heo may hành trình
Mở khăn tìm chút nào tình?
Ồ không, chỉ nửa đời mình mà thôi!

Viễn Trình
Thị Nại phố, hàn dạ 09/01/2013

images1ou.jpg
 
Joined
Dec 4, 2012
Messages
607
Reactions
265
MR
0.316
cũng bẵng đi 1 thời gian dài
ngày ấy,cái tuổi gần trăng tròn lẽo đẽo cùng người thân lên xe bus đến hội an gặp người bạn của ông ngoại,
lần đầu tiên,tai nghe trong tượng phật ông cầm bên tay phải hỏi rằng:''con có nghe thấy tiếng bụp bụp và tiếng thở của tượng phật phát ra bên này ko'',ngạc nhiên vì tai nghe rõ như nhịp tim thở,làm tôi sởn cả da gà,tượng sao lại phát ra được,tôi nghĩ ông đang làm ảo thuật,nhưng tuyệt nhiên là ko,''còn bên này con có nghe rõ ko''bên tai phải tôi lại chẳng nghe gì,ông vừa nói và nhủ tôi rằng:''vậy là bề trên đã đồng ý rồi,đã được rồi,ông già rồi,đeo cái tượng quan âm bồ tát này vào,sẽ che chắn cho con,ngày con còn đỏ hỏn vừa lọt lòng,ông đã bế con trên tay,giờ con lớn rồi,ông gần đất xa trời,kỉ niệm ông để lại chỉ còn ít đây với con,nhớ đeo vào,đừng làm mất'',tôi vừa sợ vừa thấy lạ kì.lúc ra về,ông nói sẽ có dịp ra thăm các cháu .
ngay ngày hôm sau,tôi bỏ quên tượng phật,nhưng linh tính mách bảo tôi quên gì đó,vậy là vào xem lại mình đã bỏ lỡ cái gì,thì thấy cái tượng nhỏ màu xanh nằm trên bàn nơi tôi vẫn hay để.vừa đi học vừa rôm rả nói chuyện,xe tôi tông phải xe người bạn,chỉ mỗi tôi té,thật mạnh,nhưng lại ko hề hấn gì,cả trầy xước cũng ko có,rồi tôi xem dây chuyền đó như 1 niềm tin bảo vệ cho mình .Thời gian xa,tôi lại cất vào hộp và vô tình lãng quên.
năm kia và năm ngoái tôi muốn gọi hỏi thăm cho ông,nhưng ko gặp.
rồi chuyện gì đến cũng đến.chú con ông bảo ông đã mất lâu rồi,ngay khi tôi vừa đến thăm ông bốn tháng,tôi nào biết đâu,giờ ngồi viết những dòng này,có lẽ chỉ còn kí ức,kỉ niệm đẹp về 1 người đã xa,xa, nhưng tôi lun khâm phục trong lòng.
gởi lên bầu trời,ngàn vì sao kia,lời chúc,lời yêu thương đến ông trong năm mới này :)
thử xem cái gì trong day:binhsua07:
 
u tưởng mình là ai? bố đời chắc??? cung cách làm việc ko thể chấp nhận đc. Tôi cần U không có nghĩa là U có thế làm việc như vậy. Bực điên người, nếu ko muốn nói u là 1 ng vô trách nhiệm.

Trách nhiệm là mệnh đề của mặt phải cuộc sống; trong khi cố ý thức về mình là mặt trái của tình yêu! Bạn cũng như tôi mà tôi cũng như bạn. Bạn bạn là bạn tôi mà bạn tôi là bạn bạn. Cứ sống tốt lên đừng bao giờ trách bạn!

EM NHÉ!!!
 

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
426,818
Messages
7,186,653
Members
179,166
Latest member
93helloworld

Most viewed of week

Most viewed of week

Back
Top Bottom