Noidautronganh0110
Junior
Con đường ấy ta đi dù dông bão.
Chẳng nản lòng đầu vân ngẩng cao.
Dù chông gai bể khổ vẫn ồn aò.
Ta vẫn mãi tự hào vì ta chọn.
Con đường đó dù còn phẳng lặng.
Dù bây giờ ta bước chẳng ai theo.
Ta vẫn biết ta ngheo không ai cạnh.
Nhưng có ngày con đường đó long lanh.
Ta vẫn tin màu xanh này bao phủ.
Dông bão tan và trù phú lên thôi.
Rồi sẽ có những con người hối tiếc.
Liếc nhìn ta vẻ hối hận thôi mà.
Chẳng nản lòng đầu vân ngẩng cao.
Dù chông gai bể khổ vẫn ồn aò.
Ta vẫn mãi tự hào vì ta chọn.
Con đường đó dù còn phẳng lặng.
Dù bây giờ ta bước chẳng ai theo.
Ta vẫn biết ta ngheo không ai cạnh.
Nhưng có ngày con đường đó long lanh.
Ta vẫn tin màu xanh này bao phủ.
Dông bão tan và trù phú lên thôi.
Rồi sẽ có những con người hối tiếc.
Liếc nhìn ta vẻ hối hận thôi mà.