loihen1987
Hero
-Mình có thể không làm bạn của nhau nữa được không?
Tôi cười, sờ lên trán em:
-Chỗ này của cậu có bị sao không vậy mà tự dưng lại ăn nói lung tung?
Em gạt tay tôi ra:
-Tớ nói thật!
Vô tình bắt gặp nỗi buồn trong ánh mắt em, tôi chợt lặng người:
-Tại sao?
-Tại sao thì cậu cũng biết rồi, nói ra chỉ để thêm buồn!
-Nhất định phải bỏ tình bạn này sao?
-Tớ xin lỗi!
Tôi và em ngồi cạnh nhau, gần mà như cách xa cả nửa vòng trái đất.
-Cậu đừng buồn! Dù sao cũng chỉ là 1 người bạn thôi…..
Tôi cười trong chua xót:
-Ừ, chỉ là một người bạn thôi, chả có ý nghĩa gì. Như vậy cậu sẽ thấy thoải mái nhiều hơn đúng không?
Em không trả lời! Tôi thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má em……
-Tớ về đây, cũng muộn rồi
-Có thể ngồi thêm lát nữa không?
-Liệu có ý nghĩa gì?
Em đi! Một mình tôi ở lại. Trời Hà Nội những ngày đầu hạ mà sao thấy lòng se lạnh! Tôi thấy khóe mắt cay cay… Tự nhủ lòng không phải khóc đâu, chỉ tại khói thuốc nhạt nhòa. Tình bạn kéo dài hơn 5 năm, rồi vụt tan như chưa từng tồn tại! Kỉ niệm bỗng chợt ùa về, như những lưỡi dao khoét dần vào thớ thịt!
(To be continued)
Tôi cười, sờ lên trán em:
-Chỗ này của cậu có bị sao không vậy mà tự dưng lại ăn nói lung tung?
Em gạt tay tôi ra:
-Tớ nói thật!
Vô tình bắt gặp nỗi buồn trong ánh mắt em, tôi chợt lặng người:
-Tại sao?
-Tại sao thì cậu cũng biết rồi, nói ra chỉ để thêm buồn!
-Nhất định phải bỏ tình bạn này sao?
-Tớ xin lỗi!
Tôi và em ngồi cạnh nhau, gần mà như cách xa cả nửa vòng trái đất.
-Cậu đừng buồn! Dù sao cũng chỉ là 1 người bạn thôi…..
Tôi cười trong chua xót:
-Ừ, chỉ là một người bạn thôi, chả có ý nghĩa gì. Như vậy cậu sẽ thấy thoải mái nhiều hơn đúng không?
Em không trả lời! Tôi thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má em……
-Tớ về đây, cũng muộn rồi
-Có thể ngồi thêm lát nữa không?
-Liệu có ý nghĩa gì?
Em đi! Một mình tôi ở lại. Trời Hà Nội những ngày đầu hạ mà sao thấy lòng se lạnh! Tôi thấy khóe mắt cay cay… Tự nhủ lòng không phải khóc đâu, chỉ tại khói thuốc nhạt nhòa. Tình bạn kéo dài hơn 5 năm, rồi vụt tan như chưa từng tồn tại! Kỉ niệm bỗng chợt ùa về, như những lưỡi dao khoét dần vào thớ thịt!
(To be continued)
Last edited: