congphuong9
Senior
Các câu khác đã Inboxx
Post tiếp
Kỷ niệm trung thu đáng nhớ
Lại một Trung thu nữa sắp đến rồi, đón Trung Thu này sẽ có thêm hai công chúa của mình nữa.Bây giờ sống ở cái thành phố ồn ào, náo nhiệt này, mỗi khi Trung Thu về, làm mình nhớ lại tuổi thơ ngày xưa hơn . Mà cũng không biết có phải duyên số không, mà cách đây vài tháng mình bỗng dưng liên lạc được với một đứa em ( em này nhỏ hơn 3-4 tuổi)-nhưng cùng hội cùng thuyền …lớn lên cùng với tuổi thơ với mình,như những người bạn đã xa nhau lâu quá, hai đứa tám nhau chuyện ngày xưa trong đó cả chuyện Trung thu của chúng mình nữa.
Mình sinh ra trong gia đình không mấy khá giả, nhưng may mắn anh Hai là người có khiếu làm ra những chú lân – nên năm nào cũng vậy, cứ bắt đầu nghỉ hè là mấy anh em đi đào đất sét, nhào nhào nặn nặn cho ra hình dáng mặt lân, sau đó dán giấy lên. phơi khô, qua nhiều công đoạn lắm, nên hè nào xong cũng trở thành “cô bé đen nhẻm”(vì phải lợi dụng cái nắng để làm, nếu mưa thì pó tay).Sau đó là sơn rồi trang trí để thành những chú lân đẹp, hung dữ….rồi bán rẻ cho mấy em thiếu nhi trong làng….đến ngày trung thu thì bán hết đến nỗi mấy anh em không còn cái để chơi(vì người ta nài nỉ để lại cho họ múa), sau đó là mấy anh em lấy cái bội tre, lại dán dán, trang trí cũng thành con lân; mà đâu có tiền mua trống, phải lấy cái thùng xách nước, gõ lạch bạch mà múa…sau hai đêm cũng được kha khá, đủ một bữa liên hoan nhẹ….nhờ vậy mình biết thế nào là lân, múa lân.
Còn về rước đèn, cũng chẳng mấy ai đi mua, toàn tự làm không à, nào là hộp giấy, lon sữa, hộp xà phòng…người thì làm đèn ông sao, người làm xe lon, xe ô tô giấy…sau đó cắm đèn vào rồi kéo đi quanh xóm thành hàng dài…cũng vui lắm lắm.
Rồi đến phần nhận bánh trung thu, cả xóm kéo về nhà bác tổ trưởng, hát hò, nhận thưởng(thưởng cho những học sinh giỏi), rồi được nhận bánh….tuy ít nhưng đầy ý nghĩa.Mà bánh Trung thu cũng chỉ là chiếc bánh bé tí tẹo thôi.
Vui nhất là cái chiều ngày 14 âm lịch, khi mà ngoài đường tiếng trống ầm vang, thì mình vẫn còn ngồi trong lớp học, ai nấy đều thấp thỏm, ánh mắt nhìn ra ngoài đường vẻ thèm thuồng, trong lòng chỉ mong cho nhanh hết giờ, đến khi nghe tiếng trống trường, đứa nào đứa nấy chạy òa ra như ong vỡ tổ, chạy thật nhanh về nhà chứ không tụm năm tụm bảy như thường ngày nữa( ai trải qua cảm giác này thì có thể cảm nhận được giây phút này).
Kết thúc mùa trung thu, thì bọn nhỏ cả xóm lại tụ tập lại liên hoan, mừng chiến lợi phẩm thu được sau mùa trung thu.
Trung thu của mình là thế, bây giờ các con đâu có được như cái tuổi thơ của mình đâu. Đã qua mấy mùa trung thu rồi, nhưng chưa bao giờ hai con gái thấy được con lân mùa trung thu, phần thì các con còn quá nhỏ, phần thì những ngày này ra đường đông đúc lắm, mà muốn xem thì phải vào tận trung tâm thành phố. Nhưng dẫu sao vẫn chẳng thể nào ý nghĩa như trung thu xưa.
Dẫu các con có được chiếc bánh Trung thu to hơn, ngon hơn ngày xưa nhưng các con không thể nào biết được cảm giác nô nức khi ngày Trung thu đến. Chắc chắn một ngày mình sẽ cho các con về quê, tận hưởng cái Trung thu miền quê mộc mạc và vui đến nhường nào.
Ước gì được quay về tuổi thơ. Nhớ lắm….trung thu yêu thương.
Cảm nhận về trung thu xưa và nay
Nhìn những chiếc đèn ông sao rực rỡ sắc màu trên các cửa hàng hay phố phường mỗi độ Rằm tháng 8 về , nhiều người sẽ khó quên chiếc đèn ông sao xưa.Ngày ấy, để có được một chiếc đèn ông sao, trẻ con phải tự chẻ từng cây tre, dùng mấy sợi dây cước để buộc, sau đó cắt từng mẩu giấy màu, dùng cơm nguội để dán lên. Giấy màu ngày xưa là những tờ giấy trắng, dùng bút màu tô vẽ lại, nó không bóng loáng, rực rỡ, nhưng là thành quả của sự lao động miệt mài. Có nhiều đèn ông sao lớn phải mất một đến hai ngày mới làm xong. Mỗi đêm gần đếm trung thu, trẻ con tụ lại cả một góc sân cùng nhau làm, cười đùa rôm rả, và cứ thế từng chiếc đèn ông sao ra đời. Với những người khéo tay hơn, có thể làm thêm đèn con cá, con cua…
Những chiếc bánh trung thu rẻ tiền
Bánh Trung Thu là thức bánh phổ biến nhất mỗi dịp trăng tròn. Nhưng với nhiều gia đình ở làng quê, thì đó là một điều “xa xỉ”. Trẻ con ngày xưa không được thưởng thức những chiếc bánh trung thu màu mè, đầy đủ chất liệu, ngọt, thơm, béo ngậy. Trẻ con ngày xưa không được thưởng thức những chiếc bánh trung thu sang trọng, gói gém trong hộp cẩn thận, và mang những nhãn hiệu bánh kẹo nổi tiếng. Bánh Trung Thu ngày xưa là bánh trung tự làm, hay những chiếc bánh trung thu vài nghìn một chiếc. Mặc dù nó đơn giản, không màu mè, nhưng ai có được chiếc bánh trung thu thì cảm thấy rất tự hào và hãnh diện vô cùng.
Đi rước đèn
Làm đèn xong, làm bánh xong, trẻ con bắt đầu tham gia vào phần lễ hội. Màn rước đèn có thể được xem là một trong những màn rước, màn diễu hành hoành tráng nhất của tuổi thơ. Trẻ con xếp thành hai hàng dọc, những bạn chịu chơi hơn còn có thêm đèn dầu, sau này là nến cây nhỏ. Cả đoàn vừa rước, vừa hát vang cả đường làng, các ngóc ngách của xóm nhỏ. Người lớn bên ngoài thì reo hò, và cỗ vũ rất nhiệt tình. Cảm giác giống như một lễ hội vô cùng cuốn hút.
Múa Lân
Sau màn rước đèn, đoàn người tập trung về sân Đình để xem biểu diễn và múa lân hoành tráng. Trẻ con ngày xưa vẫn thường tự tập múa lân, để đi gõ cửa từng nhà chúc mừng, và xin phong bao lì xì. Nhiều nhà hào phóng còn thưởng thêm cả bánh kẹo, và trái cây cho những đoàn múa lân đẹp mắt.
Phá cỗ
Kết thúc đêm trăng tròn là màn phá cỗ đầy háo hức của lũ trẻ con. Cỗ bàn không thật nhiều thức ăn và trái cây ngon, nhưng là bữa tiệc rất ngọt ngào. Màn phá cỗ còn là màn vinh danh với những cô bé, cậu bé học tập tốt, chăm chỉ. Mỗi trái cây là món quà quý giá, và cũng khiến cho các "bọn trẻ con" mất ngủ cả đêm.
Kết
Cuộc sống hiện đại sung túc và đầy đủ hơn, Trung thu ngày hôm nay đã đầy đủ, đã tròn vẹn hơn rất nhiều. Nhưng những kỷ niệm về trung thu xưa thì vẫn luôn còn mãi. Trung thu của một tuổi thơ thiếu thốn nhưng tràn đầy tình cảm. Trung thu của những giá trị truyền thống khó phai mờ trong ký ức mỗi con người.
1 hoặc 2 câu chuyện cảm động nói về tết trung thu
CHuyện 1:
“ Anh sẽ ngắm trăng nơi phương trời thăm thẳm đó
Vắng em rồi trăng lặng mất còn đâu
Lời thương nhớ ngàn lần anh muốn nói
Nhưng bây giờ chỉ còn anh với anh.”
Bài thơ anh viết giờ chỉ là dĩ vãng, mỗi người mỗi nơi, mỗi người một khung trời không còn được cùng nhau ngắm trăng như ngày xưa nữa. Anh còn nhớ không vào đêm trung thu năm 2006 anh và em đã quen nhau thật tình cờ, trong đám đông ánh mắt anh đã chạm vào mắt em thế là ta quen nhau, gọi là tình yêu sét đánh được không? Em không biết chỉ biết là từ đó ta đã yêu nhau, những cái hẹn hò, những cuộc điện thoại từ anh làm cho em đắm chìm trong hạnh phúc. Đã đôi lần em giận anh cả một tuần, giận anh vì những lúc em buồn, em cần người ở bên để an ủi, chia sẻ nhưng không có anh ở bên, thấy bạn bè lúc nào cũng có người yêu bên cạnh, còn em . . . . em tủi, em hờn, chỉ khi nào trăng sáng anh mới tới bên em, mỗi tháng ta gặp nhau có 1 lần vào ngày 14 (âm lịch), quen nhau mấy năm nhưng gặp nhau thì rất ít, anh hay nói “ vì công việc nên ta không thể gặp nhau thường xuyên được, em hãy hiểu cho anh”, vâng! Em đã cố gắng hiểu, cố gắng chấp nhận như thế trong 3 năm. Vào trung thu năm 2008 khi anh bị sốt rét ở mảnh đất Tây Nguyên không có người thân, không ai chăm sóc, em phải chạy đôn chạy đáo để lo cho anh, em sợ anh xảy ra chuyện gì thì em không biết tính làm sao, mấy ngày ở trong bệnh viện mắt em thâm quầng, anh khỏe lại em mừng em vui chưa được bao lâu thì anh nói: “mình chia tay nhau nha Ngốc”, em tưởng mình nghe nhầm nhưng đó là sự thật, ta chia tay không một lý do, đến bây giờ em cũng không biết nguyên nhân từ đâu và do đâu. Anh đã từng hứa sẽ đưa em về quê anh để biết được người dân ở đó sống ra sao, khí hậu như thế nào, anh kể “ cầu sông Hàn quê anh đẹp lắm, trai gái yêu nhau thường hẹn hò ở đó, mỗi khi có thuyền đi qua là chiếc cầu lại quay”, nhiều và nhiều điều anh kể về nơi anh sinh ra, em chờ đợi ngày anh đưa em về để trực tiếp ngắm cây cầu ấy nhưng tất cả chỉ là ước mơ. “ Anh ơi! đô thành ở đây em sống không quen, đưa nhau lên tàu về quê em thấy vui hơn . . .” mỗi khi bài hát ấy cất lên làm tim em nhói đau, càng nhói đau hơn khi biết tin anh lên xe hoa cùng người con gái khác. Trung thu năm nay cũng như bao trung thu khác chỉ mình em lê bước trên con đường quen thuộc, mấy em nhỏ náo nức khi được Ba Mẹ chở đi xem múa lân, trên tay cầm những chiếc lồng đèn nào đèn ông sao, đèn cá chép, đèn hoa sen . . ., tiếng nói cười nhộn nhịp, tiếng trống lân đánh lên làm xôn xao cả một góc trời, thoang thoảng mùi bánh trung thu nhà ai bay ra, tất cả tạo nên một cái tết trung thu thật vui thậy ý nghĩa, chỉ có mình em là thấy buồn, giá như lúc đó có anh thì hạnh phúc biết bao. Chúc anh có một cái tết trung thu vui vẻ, hạnh phúc bên vợ con. Em sẽ nhớ mãi những kỉ niệm ấy, kỉ niệm đã có cùng anh. Có lẽ anh cho rằng em ngốc. Ừ! Em ngốc như anh thường gọi: Bé Ngốc ngốc thật.
Chuyện 2 :
NHỮNG MÙA TRĂNG HẠNH PHÚC
Trung thu 2006.
Năm ấy mùa thu trăng sáng trong vành vạnh ở lưng trời, em và anh ngồi bên nhau nghe tiếng trống quân, nhìn phố phường náo nức đông vui đi rước đèn mà lòng thêm háo hức vì rất có thể trong đêm nay bé cưng sẽ chào đời. Không biết có cảm nhận được không mà con đạp liên hồi như náo nức. Em đã từng đón biết bao mùa trung thu, nhưng có lẽ trung thu này là trung thu đặc biệt nhất vì trái ngọt tình yêu sắp được chào đời. " Ăn đi em ! Bánh hương trà xanh mà em thích này ! ". Cắn miếng bánh nghe vị ngọt thanh tao lan dần trong miệng. Trà hương sen dịu dàng. Quỳnh đêm ấy cũng tỏa hương !
Trung thu 2009.
Mưa từ chiều, tầm tã, ướt át. Con đón trung thu cùng cô và các bạn tại trường. Ba đón con về cứ ngỡ một trung thu qua đi trong lặng lẽ vì mấy hôm nay mẹ bận việc và vì...đang có chiến tranh. Mở cửa vào nhà, ngạc nhiên với bàn tiệc có hoa, những món ăn nóng sốt mà hai cha con yêu thích đang chờ sẵn. ' Nhon quá mẹ ơi !" con ngọng nghịu khen nịnh ! " Vợ anh giỏi quá !" ba cười cười như chuộc lỗi. Con ríu rít kể chuyện múa hát ờ trường, được cô giáo khen ngoan, có đèn con Rồng đẹp ơi là đẹp ... trong bữa cơm làm nhà rộn rã tiếng cười.
Đêm, mưa vẫn rơi không ngớt hạt. Giúp con đốt nến vào đèn, nghe con hát "tùng dinh dinh..." rồi hai cha con bày trò múa lân, phá cỗ. Ba làm mẹ bất ngờ với hộp bánh trung thu có vị trà xanh mà mẹ thích. Cắt bánh, con reo lên :" Bánh có cả trăng nè mẹ !". Ừ nhỉ ! chiếc bánh nướng với trứng muối vàng ươm, trong ánh mắt bé thơ trăng nằm trong hương bánh. Đêm trung thu, trời vẫn rả rích mưa mà sao vẫn thấy một trời trăng sao hạnh phúc ! Cảm ơn anh và con !
Tháng 8/2012.
Lại một mùa trăng nữa sắp về. Năm nay, ba định tự tay làm đèn trung thu cho con, những chiếc lồng đèn tự làm tuy vụng về nhưng gắn với ấu thơ nhiều kỉ niệm. Đêm hai cha con nằm cùng nhau, ba kể cho con nghe về những mùa trung thu trước, ngày mà những chiếc lồng đèn giấy bóng kính là xa xỉ, những que tre vót thật kĩ, những giấy màu, những hạt bưởi để dành, xâu hạt bưởi của ba bao giờ cũng sáng thật lâu, nổ lốp bốp và hương thì thơm lắm. Những đêm cùng đám bạn rước đèn phá cỗ đêm trăng... Con đang nằm, bật dậy " trung thu này mình về quê với ông bà nội nha ba, con muốn được tự làm đèn và đi rước đèn như thế !" ' Nhà mình sẽ đón trung thu cùng ông bà con nhé !". Vậy là mùa trăng năm nay là trăng sum họp. Mẹ sẽ đặt mua vài hộp bánh thật ngon biếu ông bà nội ngoại và những bạn bè thân. Con bỗng đến bên tai thì thầm khe khẽ :" Nhớ mua bánh có trăng về cho con với nhe mẹ !" " Dĩ nhiên rồi con trai !". Chỉ dự định thôi mà đã thấy lòng rộn ràng khi mùa trung thu sắp đến.
1 bài hát hoặc video clip nói về tết trung thu
Link video
Post tiếp
Kỷ niệm trung thu đáng nhớ
Lại một Trung thu nữa sắp đến rồi, đón Trung Thu này sẽ có thêm hai công chúa của mình nữa.Bây giờ sống ở cái thành phố ồn ào, náo nhiệt này, mỗi khi Trung Thu về, làm mình nhớ lại tuổi thơ ngày xưa hơn . Mà cũng không biết có phải duyên số không, mà cách đây vài tháng mình bỗng dưng liên lạc được với một đứa em ( em này nhỏ hơn 3-4 tuổi)-nhưng cùng hội cùng thuyền …lớn lên cùng với tuổi thơ với mình,như những người bạn đã xa nhau lâu quá, hai đứa tám nhau chuyện ngày xưa trong đó cả chuyện Trung thu của chúng mình nữa.
Mình sinh ra trong gia đình không mấy khá giả, nhưng may mắn anh Hai là người có khiếu làm ra những chú lân – nên năm nào cũng vậy, cứ bắt đầu nghỉ hè là mấy anh em đi đào đất sét, nhào nhào nặn nặn cho ra hình dáng mặt lân, sau đó dán giấy lên. phơi khô, qua nhiều công đoạn lắm, nên hè nào xong cũng trở thành “cô bé đen nhẻm”(vì phải lợi dụng cái nắng để làm, nếu mưa thì pó tay).Sau đó là sơn rồi trang trí để thành những chú lân đẹp, hung dữ….rồi bán rẻ cho mấy em thiếu nhi trong làng….đến ngày trung thu thì bán hết đến nỗi mấy anh em không còn cái để chơi(vì người ta nài nỉ để lại cho họ múa), sau đó là mấy anh em lấy cái bội tre, lại dán dán, trang trí cũng thành con lân; mà đâu có tiền mua trống, phải lấy cái thùng xách nước, gõ lạch bạch mà múa…sau hai đêm cũng được kha khá, đủ một bữa liên hoan nhẹ….nhờ vậy mình biết thế nào là lân, múa lân.
Còn về rước đèn, cũng chẳng mấy ai đi mua, toàn tự làm không à, nào là hộp giấy, lon sữa, hộp xà phòng…người thì làm đèn ông sao, người làm xe lon, xe ô tô giấy…sau đó cắm đèn vào rồi kéo đi quanh xóm thành hàng dài…cũng vui lắm lắm.
Rồi đến phần nhận bánh trung thu, cả xóm kéo về nhà bác tổ trưởng, hát hò, nhận thưởng(thưởng cho những học sinh giỏi), rồi được nhận bánh….tuy ít nhưng đầy ý nghĩa.Mà bánh Trung thu cũng chỉ là chiếc bánh bé tí tẹo thôi.
Vui nhất là cái chiều ngày 14 âm lịch, khi mà ngoài đường tiếng trống ầm vang, thì mình vẫn còn ngồi trong lớp học, ai nấy đều thấp thỏm, ánh mắt nhìn ra ngoài đường vẻ thèm thuồng, trong lòng chỉ mong cho nhanh hết giờ, đến khi nghe tiếng trống trường, đứa nào đứa nấy chạy òa ra như ong vỡ tổ, chạy thật nhanh về nhà chứ không tụm năm tụm bảy như thường ngày nữa( ai trải qua cảm giác này thì có thể cảm nhận được giây phút này).
Kết thúc mùa trung thu, thì bọn nhỏ cả xóm lại tụ tập lại liên hoan, mừng chiến lợi phẩm thu được sau mùa trung thu.
Trung thu của mình là thế, bây giờ các con đâu có được như cái tuổi thơ của mình đâu. Đã qua mấy mùa trung thu rồi, nhưng chưa bao giờ hai con gái thấy được con lân mùa trung thu, phần thì các con còn quá nhỏ, phần thì những ngày này ra đường đông đúc lắm, mà muốn xem thì phải vào tận trung tâm thành phố. Nhưng dẫu sao vẫn chẳng thể nào ý nghĩa như trung thu xưa.
Dẫu các con có được chiếc bánh Trung thu to hơn, ngon hơn ngày xưa nhưng các con không thể nào biết được cảm giác nô nức khi ngày Trung thu đến. Chắc chắn một ngày mình sẽ cho các con về quê, tận hưởng cái Trung thu miền quê mộc mạc và vui đến nhường nào.
Ước gì được quay về tuổi thơ. Nhớ lắm….trung thu yêu thương.
Cảm nhận về trung thu xưa và nay
Nhìn những chiếc đèn ông sao rực rỡ sắc màu trên các cửa hàng hay phố phường mỗi độ Rằm tháng 8 về , nhiều người sẽ khó quên chiếc đèn ông sao xưa.Ngày ấy, để có được một chiếc đèn ông sao, trẻ con phải tự chẻ từng cây tre, dùng mấy sợi dây cước để buộc, sau đó cắt từng mẩu giấy màu, dùng cơm nguội để dán lên. Giấy màu ngày xưa là những tờ giấy trắng, dùng bút màu tô vẽ lại, nó không bóng loáng, rực rỡ, nhưng là thành quả của sự lao động miệt mài. Có nhiều đèn ông sao lớn phải mất một đến hai ngày mới làm xong. Mỗi đêm gần đếm trung thu, trẻ con tụ lại cả một góc sân cùng nhau làm, cười đùa rôm rả, và cứ thế từng chiếc đèn ông sao ra đời. Với những người khéo tay hơn, có thể làm thêm đèn con cá, con cua…
Những chiếc bánh trung thu rẻ tiền
Bánh Trung Thu là thức bánh phổ biến nhất mỗi dịp trăng tròn. Nhưng với nhiều gia đình ở làng quê, thì đó là một điều “xa xỉ”. Trẻ con ngày xưa không được thưởng thức những chiếc bánh trung thu màu mè, đầy đủ chất liệu, ngọt, thơm, béo ngậy. Trẻ con ngày xưa không được thưởng thức những chiếc bánh trung thu sang trọng, gói gém trong hộp cẩn thận, và mang những nhãn hiệu bánh kẹo nổi tiếng. Bánh Trung Thu ngày xưa là bánh trung tự làm, hay những chiếc bánh trung thu vài nghìn một chiếc. Mặc dù nó đơn giản, không màu mè, nhưng ai có được chiếc bánh trung thu thì cảm thấy rất tự hào và hãnh diện vô cùng.
Đi rước đèn
Làm đèn xong, làm bánh xong, trẻ con bắt đầu tham gia vào phần lễ hội. Màn rước đèn có thể được xem là một trong những màn rước, màn diễu hành hoành tráng nhất của tuổi thơ. Trẻ con xếp thành hai hàng dọc, những bạn chịu chơi hơn còn có thêm đèn dầu, sau này là nến cây nhỏ. Cả đoàn vừa rước, vừa hát vang cả đường làng, các ngóc ngách của xóm nhỏ. Người lớn bên ngoài thì reo hò, và cỗ vũ rất nhiệt tình. Cảm giác giống như một lễ hội vô cùng cuốn hút.
Múa Lân
Sau màn rước đèn, đoàn người tập trung về sân Đình để xem biểu diễn và múa lân hoành tráng. Trẻ con ngày xưa vẫn thường tự tập múa lân, để đi gõ cửa từng nhà chúc mừng, và xin phong bao lì xì. Nhiều nhà hào phóng còn thưởng thêm cả bánh kẹo, và trái cây cho những đoàn múa lân đẹp mắt.
Phá cỗ
Kết thúc đêm trăng tròn là màn phá cỗ đầy háo hức của lũ trẻ con. Cỗ bàn không thật nhiều thức ăn và trái cây ngon, nhưng là bữa tiệc rất ngọt ngào. Màn phá cỗ còn là màn vinh danh với những cô bé, cậu bé học tập tốt, chăm chỉ. Mỗi trái cây là món quà quý giá, và cũng khiến cho các "bọn trẻ con" mất ngủ cả đêm.
Kết
Cuộc sống hiện đại sung túc và đầy đủ hơn, Trung thu ngày hôm nay đã đầy đủ, đã tròn vẹn hơn rất nhiều. Nhưng những kỷ niệm về trung thu xưa thì vẫn luôn còn mãi. Trung thu của một tuổi thơ thiếu thốn nhưng tràn đầy tình cảm. Trung thu của những giá trị truyền thống khó phai mờ trong ký ức mỗi con người.
1 hoặc 2 câu chuyện cảm động nói về tết trung thu
CHuyện 1:
“ Anh sẽ ngắm trăng nơi phương trời thăm thẳm đó
Vắng em rồi trăng lặng mất còn đâu
Lời thương nhớ ngàn lần anh muốn nói
Nhưng bây giờ chỉ còn anh với anh.”
Bài thơ anh viết giờ chỉ là dĩ vãng, mỗi người mỗi nơi, mỗi người một khung trời không còn được cùng nhau ngắm trăng như ngày xưa nữa. Anh còn nhớ không vào đêm trung thu năm 2006 anh và em đã quen nhau thật tình cờ, trong đám đông ánh mắt anh đã chạm vào mắt em thế là ta quen nhau, gọi là tình yêu sét đánh được không? Em không biết chỉ biết là từ đó ta đã yêu nhau, những cái hẹn hò, những cuộc điện thoại từ anh làm cho em đắm chìm trong hạnh phúc. Đã đôi lần em giận anh cả một tuần, giận anh vì những lúc em buồn, em cần người ở bên để an ủi, chia sẻ nhưng không có anh ở bên, thấy bạn bè lúc nào cũng có người yêu bên cạnh, còn em . . . . em tủi, em hờn, chỉ khi nào trăng sáng anh mới tới bên em, mỗi tháng ta gặp nhau có 1 lần vào ngày 14 (âm lịch), quen nhau mấy năm nhưng gặp nhau thì rất ít, anh hay nói “ vì công việc nên ta không thể gặp nhau thường xuyên được, em hãy hiểu cho anh”, vâng! Em đã cố gắng hiểu, cố gắng chấp nhận như thế trong 3 năm. Vào trung thu năm 2008 khi anh bị sốt rét ở mảnh đất Tây Nguyên không có người thân, không ai chăm sóc, em phải chạy đôn chạy đáo để lo cho anh, em sợ anh xảy ra chuyện gì thì em không biết tính làm sao, mấy ngày ở trong bệnh viện mắt em thâm quầng, anh khỏe lại em mừng em vui chưa được bao lâu thì anh nói: “mình chia tay nhau nha Ngốc”, em tưởng mình nghe nhầm nhưng đó là sự thật, ta chia tay không một lý do, đến bây giờ em cũng không biết nguyên nhân từ đâu và do đâu. Anh đã từng hứa sẽ đưa em về quê anh để biết được người dân ở đó sống ra sao, khí hậu như thế nào, anh kể “ cầu sông Hàn quê anh đẹp lắm, trai gái yêu nhau thường hẹn hò ở đó, mỗi khi có thuyền đi qua là chiếc cầu lại quay”, nhiều và nhiều điều anh kể về nơi anh sinh ra, em chờ đợi ngày anh đưa em về để trực tiếp ngắm cây cầu ấy nhưng tất cả chỉ là ước mơ. “ Anh ơi! đô thành ở đây em sống không quen, đưa nhau lên tàu về quê em thấy vui hơn . . .” mỗi khi bài hát ấy cất lên làm tim em nhói đau, càng nhói đau hơn khi biết tin anh lên xe hoa cùng người con gái khác. Trung thu năm nay cũng như bao trung thu khác chỉ mình em lê bước trên con đường quen thuộc, mấy em nhỏ náo nức khi được Ba Mẹ chở đi xem múa lân, trên tay cầm những chiếc lồng đèn nào đèn ông sao, đèn cá chép, đèn hoa sen . . ., tiếng nói cười nhộn nhịp, tiếng trống lân đánh lên làm xôn xao cả một góc trời, thoang thoảng mùi bánh trung thu nhà ai bay ra, tất cả tạo nên một cái tết trung thu thật vui thậy ý nghĩa, chỉ có mình em là thấy buồn, giá như lúc đó có anh thì hạnh phúc biết bao. Chúc anh có một cái tết trung thu vui vẻ, hạnh phúc bên vợ con. Em sẽ nhớ mãi những kỉ niệm ấy, kỉ niệm đã có cùng anh. Có lẽ anh cho rằng em ngốc. Ừ! Em ngốc như anh thường gọi: Bé Ngốc ngốc thật.
Chuyện 2 :
NHỮNG MÙA TRĂNG HẠNH PHÚC
Trung thu 2006.
Năm ấy mùa thu trăng sáng trong vành vạnh ở lưng trời, em và anh ngồi bên nhau nghe tiếng trống quân, nhìn phố phường náo nức đông vui đi rước đèn mà lòng thêm háo hức vì rất có thể trong đêm nay bé cưng sẽ chào đời. Không biết có cảm nhận được không mà con đạp liên hồi như náo nức. Em đã từng đón biết bao mùa trung thu, nhưng có lẽ trung thu này là trung thu đặc biệt nhất vì trái ngọt tình yêu sắp được chào đời. " Ăn đi em ! Bánh hương trà xanh mà em thích này ! ". Cắn miếng bánh nghe vị ngọt thanh tao lan dần trong miệng. Trà hương sen dịu dàng. Quỳnh đêm ấy cũng tỏa hương !
Trung thu 2009.
Mưa từ chiều, tầm tã, ướt át. Con đón trung thu cùng cô và các bạn tại trường. Ba đón con về cứ ngỡ một trung thu qua đi trong lặng lẽ vì mấy hôm nay mẹ bận việc và vì...đang có chiến tranh. Mở cửa vào nhà, ngạc nhiên với bàn tiệc có hoa, những món ăn nóng sốt mà hai cha con yêu thích đang chờ sẵn. ' Nhon quá mẹ ơi !" con ngọng nghịu khen nịnh ! " Vợ anh giỏi quá !" ba cười cười như chuộc lỗi. Con ríu rít kể chuyện múa hát ờ trường, được cô giáo khen ngoan, có đèn con Rồng đẹp ơi là đẹp ... trong bữa cơm làm nhà rộn rã tiếng cười.
Đêm, mưa vẫn rơi không ngớt hạt. Giúp con đốt nến vào đèn, nghe con hát "tùng dinh dinh..." rồi hai cha con bày trò múa lân, phá cỗ. Ba làm mẹ bất ngờ với hộp bánh trung thu có vị trà xanh mà mẹ thích. Cắt bánh, con reo lên :" Bánh có cả trăng nè mẹ !". Ừ nhỉ ! chiếc bánh nướng với trứng muối vàng ươm, trong ánh mắt bé thơ trăng nằm trong hương bánh. Đêm trung thu, trời vẫn rả rích mưa mà sao vẫn thấy một trời trăng sao hạnh phúc ! Cảm ơn anh và con !
Tháng 8/2012.
Lại một mùa trăng nữa sắp về. Năm nay, ba định tự tay làm đèn trung thu cho con, những chiếc lồng đèn tự làm tuy vụng về nhưng gắn với ấu thơ nhiều kỉ niệm. Đêm hai cha con nằm cùng nhau, ba kể cho con nghe về những mùa trung thu trước, ngày mà những chiếc lồng đèn giấy bóng kính là xa xỉ, những que tre vót thật kĩ, những giấy màu, những hạt bưởi để dành, xâu hạt bưởi của ba bao giờ cũng sáng thật lâu, nổ lốp bốp và hương thì thơm lắm. Những đêm cùng đám bạn rước đèn phá cỗ đêm trăng... Con đang nằm, bật dậy " trung thu này mình về quê với ông bà nội nha ba, con muốn được tự làm đèn và đi rước đèn như thế !" ' Nhà mình sẽ đón trung thu cùng ông bà con nhé !". Vậy là mùa trăng năm nay là trăng sum họp. Mẹ sẽ đặt mua vài hộp bánh thật ngon biếu ông bà nội ngoại và những bạn bè thân. Con bỗng đến bên tai thì thầm khe khẽ :" Nhớ mua bánh có trăng về cho con với nhe mẹ !" " Dĩ nhiên rồi con trai !". Chỉ dự định thôi mà đã thấy lòng rộn ràng khi mùa trung thu sắp đến.
1 bài hát hoặc video clip nói về tết trung thu
Link video