Chào các bạn đồng nghiệp, ko biết mình viết cái tít trên có đúng ko, ngu văn nên cũng ko biết vào đề thế nào cho hay, thôi thì viết bừa rồi mong mọi người sẽ hiểu. Mình đang rất buồn, chẳng có ai để tâm sự, nên viết lên đây cốt là giải tỏa nỗi lòng ko thể nói ai.
Hôm nay 20/10, ngày phụ nữ Việt Nam, mình cũng bắt chước bạn suytinh145 nhờ người đồng loạt gửi tn chúc mừng đến người mình yêu thương nhất. Nội dung như sau:
Hôm nay thứ bảy nên nhóm cả trai lẫn gái rủ nhau đi đá banh như thường lệ, có cả cô ấy đi cổ vũ. Mọi chuyện diễn ra bình thường cho đến lúc về, trong đầu mình ko thể ko liên tưởng đến hình bóng cô ấy, bất ngờ thấy cái gờ chỉ còn cách chưa đến 1m, mình lại đang phóng nhanh, thế là té cái rầm, chân tay mặt mũi mình xước hết cả, tệ hơn bị rách môi phải khâu trong lẫn ngoài 2 múi. Vẫn may ko có tải nào đi ngang ko thì mình đến thẳng nhà xác rồi. Lúc đó vẫn tỉnh, chỉ khó nói lên tiếng, người dân tốt bụng đỡ mình vào lề đường, nằm đó, bất chợt cô ấy xuất hiện bên cạnh mình, và mình thấy 2 dòng lệ đang rơi trên khuôn mặt dễ thương ấy, có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ quên thời khắc này. Cô bảo rằng "Sao e ko nghe c hả? nói e chạy chậm thôi mà" , đại khái là thế chứ mình chẳng nhớ rõ, đã hơi choáng chớ còn đầu óc có ngĩ đến cái gì khác đâu.
Rồi bạn bè kêu taxi đưa mình đến bệnh viện...
Một hồi rửa viết thương, khâu mấy múi, chụp CT, Xquang linh tinh vớ vẩn rồi Lết ra chỗ những người bạn tốt đang đợi mình bên ngoài, tất nhiên cả cô ấy với đôi dòng lệ lăn trên má, thân mình cực kì tàn tạ, thê thảm. Nhưng khi cô ấy đến gần bên hỏi thăm mình, mình cảm thấy hạnh phúc lắm các bạn ạ, mình hầu như quên đi sự đau đớn để mỉm cười vui sướng.
Khi về đến nhà, tay khá đau nhưng vẫn cố gượng nt cho cô ấy rằng
Rồi cô ấy tl
Mình cũng tl cảm ơn 1 hồi rồi cô ấy bảo mình đi ngỉ. Đến đây thì các bạn cũng hiểu tình cảm của cô ấy cho mình là gì, nó chỉ đơn thuần là tình cảm chị em, dù nó có thể rất nhiều nhưng đó ko phải cái mình thực sự mong muốn. Lúc đang viết bài này mình thực sự rất buồn, đau ko phải vì vết thương tai nạn mà vì viết thương lòng khó phai, chẳng thể nói ra với bất kỳ ai, bất kỳ người nào kể cả những người thân thiết, để chắc chắn rằng cô ấy ko thể biết mình đang cảm thấy thế nào.
Mình thực sự thương yêu cố ấy rất nhiều, hơn cả những lời mình đang nói, giờ mình chỉ biết lẳng lặng dõi theo cô ấy từng bước chân cuộc đời, thầm cầu nguyện cho cô ấy luôn luôn hạnh phúc bên người cô ấy chọn. Mình nguyện giữ kín nhưng nỗi buồn hôm nay để mỗi ngày được nhìn thấy nụ cười của cô ấy, bên cô ấy mỗi lúc khó khăn. Và để cô ấy ko bao giờ rơi nước mắt vì mình nữa.
Quên mất:
Hôm nay 20/10, ngày phụ nữ Việt Nam, mình cũng bắt chước bạn suytinh145 nhờ người đồng loạt gửi tn chúc mừng đến người mình yêu thương nhất. Nội dung như sau:
Mình ko tặng hoa, quà gì cho cô ấy, thậm chí những tn trên mình cũng ko tính để cô ấy biết là mình nhờ. Bởi mình luôn băn khoăn rằng tình cảm cô ấy dành cho mình là gì, tình bạn? tình chị em(mình thua 2 tháng nên gọi chị)? hay .... Chọn mình, hay bạn thân của mình.Dù hoàn cảnh ra sao cũng hãy thật vui vẻ và hạnh phúc nhé.
Vì vẫn có người dõi theo bạn dù cách này hay cách khác ^^
Mừng 20/10
Bạn của bạn của bạn
Hôm nay thứ bảy nên nhóm cả trai lẫn gái rủ nhau đi đá banh như thường lệ, có cả cô ấy đi cổ vũ. Mọi chuyện diễn ra bình thường cho đến lúc về, trong đầu mình ko thể ko liên tưởng đến hình bóng cô ấy, bất ngờ thấy cái gờ chỉ còn cách chưa đến 1m, mình lại đang phóng nhanh, thế là té cái rầm, chân tay mặt mũi mình xước hết cả, tệ hơn bị rách môi phải khâu trong lẫn ngoài 2 múi. Vẫn may ko có tải nào đi ngang ko thì mình đến thẳng nhà xác rồi. Lúc đó vẫn tỉnh, chỉ khó nói lên tiếng, người dân tốt bụng đỡ mình vào lề đường, nằm đó, bất chợt cô ấy xuất hiện bên cạnh mình, và mình thấy 2 dòng lệ đang rơi trên khuôn mặt dễ thương ấy, có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ quên thời khắc này. Cô bảo rằng "Sao e ko nghe c hả? nói e chạy chậm thôi mà" , đại khái là thế chứ mình chẳng nhớ rõ, đã hơi choáng chớ còn đầu óc có ngĩ đến cái gì khác đâu.
Rồi bạn bè kêu taxi đưa mình đến bệnh viện...
Một hồi rửa viết thương, khâu mấy múi, chụp CT, Xquang linh tinh vớ vẩn rồi Lết ra chỗ những người bạn tốt đang đợi mình bên ngoài, tất nhiên cả cô ấy với đôi dòng lệ lăn trên má, thân mình cực kì tàn tạ, thê thảm. Nhưng khi cô ấy đến gần bên hỏi thăm mình, mình cảm thấy hạnh phúc lắm các bạn ạ, mình hầu như quên đi sự đau đớn để mỉm cười vui sướng.
Khi về đến nhà, tay khá đau nhưng vẫn cố gượng nt cho cô ấy rằng
Đừng khóc nữa
Dù hoàn cảnh ra sao cũng hãy thật vui vẻ và hạnh phúc nhé.
Vì e vẫn dõi theo c dù cách này hay cách khác ^^
Mừng 20/10
E của c
Rồi cô ấy tl
Tks e, ăn gì đi rồi uống thuốc đầy đủ nha. Iu e :-* =( (
C ko cần e dõi theo c đâu. c cần e khỏe mạnh, hiểu ko hả
Mình cũng tl cảm ơn 1 hồi rồi cô ấy bảo mình đi ngỉ. Đến đây thì các bạn cũng hiểu tình cảm của cô ấy cho mình là gì, nó chỉ đơn thuần là tình cảm chị em, dù nó có thể rất nhiều nhưng đó ko phải cái mình thực sự mong muốn. Lúc đang viết bài này mình thực sự rất buồn, đau ko phải vì vết thương tai nạn mà vì viết thương lòng khó phai, chẳng thể nói ra với bất kỳ ai, bất kỳ người nào kể cả những người thân thiết, để chắc chắn rằng cô ấy ko thể biết mình đang cảm thấy thế nào.
Mình thực sự thương yêu cố ấy rất nhiều, hơn cả những lời mình đang nói, giờ mình chỉ biết lẳng lặng dõi theo cô ấy từng bước chân cuộc đời, thầm cầu nguyện cho cô ấy luôn luôn hạnh phúc bên người cô ấy chọn. Mình nguyện giữ kín nhưng nỗi buồn hôm nay để mỗi ngày được nhìn thấy nụ cười của cô ấy, bên cô ấy mỗi lúc khó khăn. Và để cô ấy ko bao giờ rơi nước mắt vì mình nữa.
Nguyện xin giữ những dĩ vãng là giấc mơ
Để trong kí ức những kỉ niệm dấu yêu
Từng lời nói, từng khúc hát còn vang mãi.....
Chị ơi! Anh yêu em!
Last edited by a moderator: