Mỗi Ngày 1 Chuyện Ma

Status
Not open for further replies.

chemgio

Moderator
Joined
Nov 7, 2010
Messages
3,415
Reactions
4,524
MR
20.747
$300.00
hồi đó tui làm AD cho "Dòng máu anh hùng" quay tại nhà tù từng giam Nguyễn Văn Cừ, nay là di tích nằm trong bệnh viện Nhiệt Đới. Những lúc off, tui có lân la đến nhà xác bệnh viện để hỏi thăm mấy chuyện ma. Ông gác nhà xác nói ai mà không tin ma quỷ có thiệt thì cứ vô đây mà chứng kiến. Ổng nói đêm nào cũng phải uống rượu mới ngủ được. Mấy con ma cứ phá phách, vén mùng ném đất đá vô người ổng hay cầm chân kéo đi. Lúc trước có một cây sứ trước nhà xác, trên đó luôn có mấy con ma đứng trêu ghẹo người đi qua nhưng cái cây đó đã bị chặt. Lúc quay DMAH, tui đã thấy cái không khí rờn rợn của cái nhà tù nói riêng và nguyên cái bệnh viện nói chung. Ngày quay cuối cùng tại đây, kết thúc khoảng 6h sáng, khi đoàn phim đang thu dọn ánh sáng, máy móc khỏi hiện trường, tui đi một vòng kiểm tra thì thấy rõ ràng có một người mặc áo đỏ ( thời điểm này có thể chi tiết này không nhớ chính xác ) đang đi phía trước rồi quẹo vào góc cua. Tui tưởng người của đoàn phim nhưng khi tui quẹo vào theo thì chẳng thấy có ai hết. Tui nổi hết da gà vì đó là đường cụt, chẳng có lối ra. Tui hết hồn leo lên cây thang tre của nhóm ánh sáng dùng để chuyển đồ qua phía bờ tường bên kia thì chẳng thấy ông nào mặc đồ giống vậy hết nên lúc đó chắc chắn là vừa thấy một con ma nên tui hết hồn tụt xuống rồi dzông tuốt ra ngoài.


Đã 3 năm trôi qua mà tui chẳng thể nào quên được hình ảnh đó. Còn một lần khác ở nhà cũ, cũng lâu lắm rồi, tui đang ở trong phòng với mẫu hậu, khuya lắc khuya lơ mà nghe tiếng gõ cửa cộc cộc, tui đành "gồng mình đối diện với sự thật" ( vì trước đó thỉnh thoảng cũng nghe tiếng gõ cửa kỳ dị này nhưng... trốn luôn ) ăn mật gấu ra mở thử. Tui thấy mồn một 1 cái bóng đen lướt đi ngay trước mặt, dù đó là khoảng không gian tối đen. Tui đứng như trời trồng, miệng á khẩu nhưng kỳ lạ là thay vì sợ hãi, tui lại có cảm giác ấm áp, thân thiện như đó là người thân yêu của mình.
Đó là hai lần thấy ma 100% của tui nhưng mỗi lần là một cảm giác trái ngược nhau. Hồi đi làm bên một cty "khét tiếng" về tổ chức show trực triếp trên TV nằm trong hẻm đường Nguyễn Đình Chiểu, tui cũng bị ma đe hoài lúc ngủ. Cty này từ trên xuống dưới đều có hình Phật và một không khí ma quái khi lên cầu thang lầu 2. Nếu có người quen nào từng làm ở đây, họ sẽ xác nhận cho bạn biết là rất nhiều nhân viên khi ngủ trưa đã từng bị các "đồng chí ma" hỏi thăm sức khỏe. Nhà này nghe nói trước kia là của tổng bí thư LD. Tháng nào cũng có "thầy" tới thắp hương cúng bái vào các ngày rằm. Không biết có phải vì có kiêng có lành hay không mà cty này đã phất lên ào ào như diều gặp gió, trở thành "đại gia" số một trong việc tổ chức show có trực tiếp trên truyền hình.
 

Wind

Banned
Joined
Jan 2, 2012
Messages
652
Reactions
648
MR
0.000
Chat with me via Skype
Sự thật cách đây khoảng 2 năm mình rất thích kinh dị, tâm linh, ma cỏ... Xem phim quá trời quá đất, ở trên gác với cái đèn cà na màu đỏ, hầu như suốt 1 năm coi, riết coi xong trống rỗng, chả bị ám ảnh, đôi khi thấy nhàm...
Thế mà từ khi dọn ra ở riêng, công việc khiến mình ko tiếp xúc với phim ảnh, truyện audio nữa... Rồi gần đây mình coi lại trong rạp, lựa thời điểm sao rạp chỉ có vài mống (ý định của mình là vào trưa để tránh nắng thôi) Cơ mà coi xong bắt đầu tối ám ảnh, nhắm mắt yên tĩnh là bắt đầu cảm giác lạnh sống lưng.. hồi hộp.. tưởng tượng.. Mãi mới thiếp đi vì mệt..
 
Sự thật cách đây khoảng 2 năm mình rất thích kinh dị, tâm linh, ma cỏ... Xem phim quá trời quá đất, ở trên gác với cái đèn cà na màu đỏ, hầu như suốt 1 năm coi, riết coi xong trống rỗng, chả bị ám ảnh, đôi khi thấy nhàm...
Thế mà từ khi dọn ra ở riêng, công việc khiến mình ko tiếp xúc với phim ảnh, truyện audio nữa... Rồi gần đây mình coi lại trong rạp, lựa thời điểm sao rạp chỉ có vài mống (ý định của mình là vào trưa để tránh nắng thôi) Cơ mà coi xong bắt đầu tối ám ảnh, nhắm mắt yên tĩnh là bắt đầu cảm giác lạnh sống lưng.. hồi hộp.. tưởng tượng.. Mãi mới thiếp đi vì mệt..
lời khuyên là tạm thời không nên xem tiếp phim kinh dị ,phim ma nhất là khi ở 1 mình nhé
 
Câu chuyện trở về từ cõi chết


Cậu ad là 1 người có thể liệt vào danh sách là con cháu chí phèo luôn ý , không làm ăn chỉ biết suốt ngày nhậu nhẹt ( nói ra đây không phải là để kể xấu cậu mình ) nhậu xong thì về chửi mẹ , chửi em vác dao chém anh chém chị .

Nói chung gia đình không có 1 ai là không chửi và chửi thì không phải chửi bình thường mà là chửi mạt sát người ta , xỉ nhục thậm tệ và chỉ có 1 mình cậu ấy là người tốt . rồi đến ngày 24 đêm noel cậu ad đi nhậu từ sáng về chiều cãi nhau với cả nhà rồi đi 1 phát tới 2h sáng mới về , bình thường cậu nằm ngủ thì 10 ngày không ăn uống là chuyện bình thường nhưng hôm nay mới chỉ ngủ được 3 ngày thì bạn qua gọi dậy đi làm lên gác thì thấy cậu đang xùi bọt mép rồi giật liên tục sợ quá người bạn mới chạy xuống gọi gia đình , ngay sau đó thì đưa cậu vào viện cấp cứu với tình trạng hôn mê sâu( theo ad là não trong trạng thái nghỉ ) không biết gì , bác sỉ phải chuển tới phòng hồi sức tích cực mà phòng đó thì 10 người vào chỉ may mắn lắm mới dc 1 người bước ra , trong lúc nằm trong đó bác sỉ nói cậu của ad bị suy hô hấp khả năng tử vong cao nói gia đình chuẩn bị hậu sự và cứ thế cậu ad nằm đó tới ngày thứ 2 thì chuyển biến xấu đi cả nhà đi xem thầy nhờ mọi người biết về tâm linh thì ai cũng nói không thể qua nổi ,


cậu ad đã trong tình trạng phải rút tủy sống làm xét nghiệm bác sỉ nói não chết và chết lâm sàng rồi vậy mà 1 kì tích xảy ra mà đến cả bác sỉ cũng không thể tin nổi , qua ngày thứ 4 cậu ad tỉnh lại có cảm giác , biết nói đau quá .... , nhưng hơi lẫn 1 chút . Thế là cả phòng những bệnh nhân nhập viện hôm cùng cậu ad chỉ có cậu ad là người may mắn duy nhất bước ra . Sau khi xuất viện về nhà cậu ad kể rằng xuống tới quỷ môn quan bị phán tội bị đày , bị chặt đầu , bị lóc thịt , bị đóng đinh vào đầu vì tội bất hiếu .... rồi còn gia hạn ngày cho cậu ad nữa sau chừng đó thời gian cậu ad sẽ phải quay về địa ngục . hixhix . Ad không biết nên vui hay buồn nữa , vui vì bây giờ cậu ad cũng đã biết xám hối chịu nghe kinh phật chịu xin lỗi mọi người , còn buồn là không biết khi nào mới hết hạn của cậu không biết cậu sẽ phải đi lúc nào . Thật sự ad rất hoang mang , cậu ad phạm sai lầm ( đúng ) , cậu ad bất hiếu điều này không sai , nhưng con người ai cũng sẽ phạm sai lầm điều quan trọng là ta biết quay đầu lại . Ad rất muốn nói với cậu rằng ad sẽ tha thứ nếu cậu ad biết xám hối .


Qua bài này mong muốn khuyên các mem rằng gia đình chỉ có 1 khi ta sai lần cũng chỉ gia đình chỉ bảo ta đi đúng hướng , anh em chỉ có 1 , cha mẹ không bao giờ ở lại cùng chúng ta mãi mãi nên hãy sống để khi không còn trên cõi đời này ta đều không tiếc nuối vì ngày cưa mình đã làm thế này đã làm thế kia và rồi phải hối hận nhé . Thân , Ad TQ
 
Chuyện nì lâu lắm rồi từ hồi ông cố tui lận và do bà nội của tui kể lại.
Nó là như dzầy: Hồi xưa lúc ông cố tui còn sống hay phải chuyển nhà vì ông đi theo cách mạng và ông cũng ko sợ ma ji`. Có 1 lần ông chuyên dến 1 căn nhà cũ thì hàng loạt hiện tượng kì lạ xảy ra. Vốn yêu thik các con vật nhỏ nên bà cố của tui hay nuôi tụi nó lắm. Ở nhà này thì dầu tiên bà nuôi 1 con thỏ nhưng chỉ đc vài ba hôm thì ko hiểu sao con thỏ tự nhiên bị gãy chân. bà tui thương lắm nhưng nghĩ là chác tại nó chạy chơi ở đâu nên mới bị thương, đc mấy hôm thì nó chết. Thấy bà buồn nên ông cố tui đem về 1con chim. Nhưng cũng chỉ đc vài hôm thì con chim bi gãy cổ chết.Nghĩ là do mèo hoang nên ông tui cũng hok có dể ý. Nhưng lần lượt sau đó ông đem con nào về nuôi cũng đều chét hết, từ gà ,vit cho dến heo, chó.Đến lúc này ông tui mới sinh nghi nên đem nhan đèn ra trc sân để khấn.Thì đúng tối hôm đó ông tui ngủ mơ thấy có 1 ông cụ hiên ra nói là chủ của ngôi nhà này chết đã lâu nhưng ko có ai nhan khói. Và nói với ông cố tui là thỏ, chim, gà, vịt, chó,... đều là do ông ấy làm hết. Vì ông thấy tụi nó dến ngày đến giờ còn đc cho ăn, chăm sóc cẩn thận còn ông thì lúc nào cũng lạnh lẽo ko có chut khói hương nào hết. Nghe dậy ông cố tui mới xin với cụ đó là đừng phá nữa rồi dến ngày rằm, ngày giỗ hay lễ thì ông tui sẽ thắp nhan và cúng cho. Ông cụ đó gật đầu rồi biến mất.
Yên ổn đc 1 thời gian thì em của bà cố tui tới chơi. Thấy nải chuối đang thắp nhan ở ngoài sân ko biết của ai liền bẻ lấy 1 trái ăn.Ăn chưa đc nửa trái thì tự nhiên ông đó quăng trái chuối chui tọt vô gầm giường vừa tự vả miệng mình và la:"Chuối nè. Chuối nè." Với đôi mắt đỏ ngầu. Pà tui thấy vậy hoảng quá kêu bà con lối xóm tới giúp nhưng hem ai bit làm seo hết. May vừa lúc đó ông tui về, thấy vậy là ông hiểu ra ngay. Ông quỳ xuống dưới gầm giường rùi nói:"Con lạy cụ. Em con nó còn nhỏ dại chưa bit gì cụ tha cho em nó. Lần sau nó ko dám tái phạm nữa" Nói xong thì ông cụ noi " Nhớ đó" rồi xuất ra khỏi người của em bà tui.Tới lúc này ông đó mới chịu chui ra khỏi gầm giường và hem hiu chuyện ji` hết. Ông tui sau này cũng dọn nhà đi chỗ khác và cũng ko quên dặn người ở nhà đó phải thắp nhan cho ông cụ đó đàng hoàng
 
Status
Not open for further replies.

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
426,723
Messages
7,183,500
Members
179,077
Latest member
net88periodi

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom