Hai vợ chồng tôi lấy nhau đã được hơn bảy năm. Thực sự năm năm đầu cuộc sống rất tuyệt với một người chồng thương vợ, tình cảm và một thiên thần xinh xắn, khiến trong nhà lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười.
Tuy nhiên hai năm gần đây do công việc làm ăn của chồng tôi có vài trục trặc nên tài chính trong gia đình không còn được như trước. Còn công việc hàng ngày của tôi cũng chỉ là nhân viên văn phòng, lương tháng chỉ đủ nuôi con là hết sạch.
Vợ chồng tôi thường có những vụ xung đột ban đầu chỉ rất nhỏ, rồi dần dần tần suất càng ngày càng lớn. Hai đứa bé nhà tôi thường la hét khi thấy bố mẹ cãi nhau, thường hay giật mình khi nghe thấy âm thanh lớn.
Tôi hiểu để tâm hồn non nớt chứng kiến cảnh này thật chẳng hay gì. Tôi hiểu cần kiềm chế cơn nóng giận trong mình. Nhưng thực sự nghĩ lại quãng thời gian ngày trước và ở thời điểm hiện tại tôi không thể nào nhận ra chồng mình. Những đêm về rất muộn, thường say khướt đến nỗi bạn phải đưa về tận cửa.
Rất hay gắt gỏng với tôi và các con. Nhiều lúc nhìn chúng khép nép không dám lại gần bố mỗi khi bố xem tivi là nước mắt tôi lại rơi.
Là một người phụ nữ có học hành, đạo đức. Tôi chưa bao giờ để mất lòng một ai, đặc biệt là mẹ chồng. Ông bà nội nhiều lần động viên tôi và nhắc nhở anh. Nhưng chỉ là những lời cằn nhằn ngay sau đó từ con trai.
Cũng đã không biết bao lần tìm hiểu nguyên nhân tại sao anh thay đổi, nhưng thật sự tôi tìm ra. Nhiều đêm nằm khóc, muốn buông xuôi, nhưng nghĩ đến hai con tôi lại chỉ biết gạt nước mắt đi mà sống.
Trong lúc gần như tuyệt vọng nhất, tôi có tâm sự chuyện gia đình với một vài người bạn thân. Và có một cô bạn đã kể cho tôi nghe những thay đổi của cô ấy sau khi tham gia khóa học "Nghĩ giàu làm giàu". Ban đầu khi nghe đến từ "giàu" bất giác trong tôi chợt giật mình, cả tá các suy nghĩ tiêu cực xuất hiện. Tiền góp phần mang lại hạnh phúc nhưng cũng chính nó là nguyên nhân dẫn đến những cuộc nội chiến trong gia đình tôi bấy lâu.
Làm giàu ư? 35 tuổi liệu có thể làm giàu không khi mà có hai cái đuôi suốt ngày bám lấy bạn nhèo nhẽo. Chăm sóc chúng đã đủ hết ngày.
Nhưng thật sự cô bạn đã thuyết phục được tôi. Rằng muốn thay đổi cuộc sống, đầu tiên cần thay đổi mình. Tôi quyết định cầm tấm vé bạn tặng để đi học.
Khóa học đó được diễn ra vào hai ngày cuối tuần nên có thể nhờ ông bà nội giữ hộ hai cháu. Buổi sáng ngày đầu tiên, tôi làm quen với vài người bạn ngồi gần, mỗi người một câu chuyện khác nhau nhưng chúng tôi đều giống nhau ở một điểm "đi tìm một sự thay đổi". Tôi không kỳ vọng đó phải là thay đổi gì đó lớn lao, biến tôi từ một bà nội trợ kiểu Việt Nam thành bà nội trợ kiểu Mỹ hay biến tôi ngồi trên cả đống tiền chỉ sau thời gian ngắn.
Tôi đến học với tâm trạng cầu tiến nhất. Khám phá ra được vài thứ rất mới mẻ với mình nên giờ giải lao đã phải gọi ngay cho cô bạn để kể về những điều tôi đã học được.
Gạt bỏ hết những suy tư, gạt bỏ bộ mặt u sầu mà bao năm tôi đã đeo nó để sống và tư duy là một người khác. Nhận ra rằng mình bao lâu nay đã đối xử với bản thân thật chẳng ra sao. Nhìn lại mình trong gương già đi nhiều quá. Rồi thì cách ăn mặc, kiểu tóc,... Những thứ tôi đã lãng quên từ khi làm mẹ. Tôi hiểu rằng khi mình không yêu thương bản thân thì khi đó cũng không thể yêu thương một ai hết lòng được.
Và đặc biệt còn được học về quản lý tài chính gia đình, điều mà từ trước đến nay vợ chồng tôi rất ít khi trao đổi.
Kết thúc ngày học cuối cùng tới gần 11h đêm mà thấy trong người vẫn hừng hực năng lượng. Trên đường về trong đầu tôi dự định rất nhiều công việc cần phải làm. Ngay sáng đầu tuần đó, tôi dậy thật sớm để chuẩn bị bữa sáng.
Không nhớ bao lâu rồi cả nhà tôi không ăn sáng cùng nhau. Chồng mở tủ ra đã có sẵn bộ quần áo được tôi là rất phẳng đêm hôm qua. Cả nhà cùng ra khỏi nhà. Tôi đề nghị cùng đưa con đi học vì trường hai cháu gần nhau. Thật mừng vì chồng đồng ý. Cả sáng hôm đó tôi vui như thế nào bạn biết không?
Tôi chăm sóc bản thân hơn. Chọn cho mình kiểu tóc mới, thay đổi gu thời trang trẻ trung hơn, trang điểm một chút cho tươi tắn trước khi đi làm. Cả công ty bất ngờ vì sợ thay đổi chóng mặt của tôi.
Cười nhiều hơn, giúp đỡ mọi người nhiều hơn. Không phải là vật chất tiền bạc mà là những buổi trò chuyện lắng nghe tâm sự. Tôi nhận ra rằng còn có rất nhiều người không hài lòng với cuộc sống của họ. Và tôi lại tiếp tục chia sẻ câu chuyện của mình. Thật hạnh phúc khi được làm điều gì đó có ích.
Còn với chồng, tất nhiên rồi. Anh ấy sẽ có một "giáo án" riêng, được tôi soạn rất kỹ. Tôi thủ thỉ với con rằng bố đã yêu các con thế nào. Vì bố muốn các con được sống đầy đủ nên bố bận hơn. Nếu con thể hiện tình yêu với bố chắc chắn bố sẽ rất vui. Hãy nhắc bố thơm con mỗi sáng đi học và tối trước khi ngủ nhé.
Sau nhiều năm, tôi lại nhận được hoa 20-10 từ chồng. Với lời thì thầm từ anh ấy "Cảm ơn vợ". Bạn biết lúc đó tôi muốn hét lên đến thế nào không? Mỉm cười hạnh phúc và nước mắt lại rơi. Nhưng lần này vị của nó ngọt ngào quá!
7 năm chung sống không phải ai cũng có được may mắn này. Phụ nữ thực sự không khó hiểu. Chỉ cần người đàn ông của mình thể hiện tình cảm trong những hành động nhỏ thôi đã có thể khiến phụ nữ chúng tôi có thể mất hàng tiếng chỉ để làm vài món khoái khẩu của chồng.
Tôi cởi mở hơn trò chuyện với bạn của anh, khen chồng nhiều hơn vì anh xứng đáng với điều đó. Những chuyến đi chơi cuối tuần với gia đình người bạn và cũng là giúp anh mở rộng quan hệ trong làm ăn.
Tôi đã có thể tâm sự cùng chồng về công việc của anh, những đau đầu trong công ty mà anh gặp phải, dù không giúp được về chuyên môn nhưng tôi có thể cho anh một không khí đầm ấm khi trở về nhà.
Đã có thể thẳng thắn trao đổi cùng chồng về quản lý tài chính gia đình ra sao. Chi tiêu và tiết kiệm như thế nào. Tôi viết ra những dự định tài chính trong gia đình mà tôi học được tại khóa học và từ những cuốn sách, bài báo đã đọc. Bạn biết không, chồng tôi - nhà tư vấn tài chính hơn 10 năm kinh nghiệm - đã phải gật đầu với kế hoạch đó.
Sau hơn bốn tháng thay đổi bản thân và gia đình. Chưa thể nói trước chuyện gì sẽ xảy ra những năm về sau, nhưng cho đến hiện tại tôi thực sự hài lòng về những gì mà tôi có, bằng sự mạnh mẽ và công sức đã bỏ ra.
Tôi nhận ra mọi thứ đều có thể thực hiện được chỉ khi nào mình thực sự sẵn sàng. Giàu có đâu chỉ là mỗi tiền mà còn là hạnh phúc nữa.
Tin mừng nhất là tôi đã thuyết phục được chồng tham gia khóa "Nghĩ giàu làm giàu" tháng 11 này. Hai vợ chồng sẽ cùng đi học. Tôi chắc chắn anh sẽ tìm được vài điều gì đó thật hay tại khóa học cuối cùng của năm nay.
Trên con đường kiếm tìm hạnh phúc của mình tôi biết ơn đến những người đã luôn bên cạnh động viên mình, những lá mail gửi đến mỗi sáng để kể cho tôi những câu chuyện hay về nghị lực cuộc sống, thành công và hạnh phúc viên mãn. Con người không được chọn nơi sinh ra nhưng được chọn cách mà mình sống.
Và tôi đã lựa chọn cách không sống mòn!
Tuy nhiên hai năm gần đây do công việc làm ăn của chồng tôi có vài trục trặc nên tài chính trong gia đình không còn được như trước. Còn công việc hàng ngày của tôi cũng chỉ là nhân viên văn phòng, lương tháng chỉ đủ nuôi con là hết sạch.
Vợ chồng tôi thường có những vụ xung đột ban đầu chỉ rất nhỏ, rồi dần dần tần suất càng ngày càng lớn. Hai đứa bé nhà tôi thường la hét khi thấy bố mẹ cãi nhau, thường hay giật mình khi nghe thấy âm thanh lớn.
Tôi hiểu để tâm hồn non nớt chứng kiến cảnh này thật chẳng hay gì. Tôi hiểu cần kiềm chế cơn nóng giận trong mình. Nhưng thực sự nghĩ lại quãng thời gian ngày trước và ở thời điểm hiện tại tôi không thể nào nhận ra chồng mình. Những đêm về rất muộn, thường say khướt đến nỗi bạn phải đưa về tận cửa.
Rất hay gắt gỏng với tôi và các con. Nhiều lúc nhìn chúng khép nép không dám lại gần bố mỗi khi bố xem tivi là nước mắt tôi lại rơi.
Là một người phụ nữ có học hành, đạo đức. Tôi chưa bao giờ để mất lòng một ai, đặc biệt là mẹ chồng. Ông bà nội nhiều lần động viên tôi và nhắc nhở anh. Nhưng chỉ là những lời cằn nhằn ngay sau đó từ con trai.
Cũng đã không biết bao lần tìm hiểu nguyên nhân tại sao anh thay đổi, nhưng thật sự tôi tìm ra. Nhiều đêm nằm khóc, muốn buông xuôi, nhưng nghĩ đến hai con tôi lại chỉ biết gạt nước mắt đi mà sống.
Trong lúc gần như tuyệt vọng nhất, tôi có tâm sự chuyện gia đình với một vài người bạn thân. Và có một cô bạn đã kể cho tôi nghe những thay đổi của cô ấy sau khi tham gia khóa học "Nghĩ giàu làm giàu". Ban đầu khi nghe đến từ "giàu" bất giác trong tôi chợt giật mình, cả tá các suy nghĩ tiêu cực xuất hiện. Tiền góp phần mang lại hạnh phúc nhưng cũng chính nó là nguyên nhân dẫn đến những cuộc nội chiến trong gia đình tôi bấy lâu.
Làm giàu ư? 35 tuổi liệu có thể làm giàu không khi mà có hai cái đuôi suốt ngày bám lấy bạn nhèo nhẽo. Chăm sóc chúng đã đủ hết ngày.
Nhưng thật sự cô bạn đã thuyết phục được tôi. Rằng muốn thay đổi cuộc sống, đầu tiên cần thay đổi mình. Tôi quyết định cầm tấm vé bạn tặng để đi học.
Khóa học đó được diễn ra vào hai ngày cuối tuần nên có thể nhờ ông bà nội giữ hộ hai cháu. Buổi sáng ngày đầu tiên, tôi làm quen với vài người bạn ngồi gần, mỗi người một câu chuyện khác nhau nhưng chúng tôi đều giống nhau ở một điểm "đi tìm một sự thay đổi". Tôi không kỳ vọng đó phải là thay đổi gì đó lớn lao, biến tôi từ một bà nội trợ kiểu Việt Nam thành bà nội trợ kiểu Mỹ hay biến tôi ngồi trên cả đống tiền chỉ sau thời gian ngắn.
Tôi đến học với tâm trạng cầu tiến nhất. Khám phá ra được vài thứ rất mới mẻ với mình nên giờ giải lao đã phải gọi ngay cho cô bạn để kể về những điều tôi đã học được.
Gạt bỏ hết những suy tư, gạt bỏ bộ mặt u sầu mà bao năm tôi đã đeo nó để sống và tư duy là một người khác. Nhận ra rằng mình bao lâu nay đã đối xử với bản thân thật chẳng ra sao. Nhìn lại mình trong gương già đi nhiều quá. Rồi thì cách ăn mặc, kiểu tóc,... Những thứ tôi đã lãng quên từ khi làm mẹ. Tôi hiểu rằng khi mình không yêu thương bản thân thì khi đó cũng không thể yêu thương một ai hết lòng được.
Và đặc biệt còn được học về quản lý tài chính gia đình, điều mà từ trước đến nay vợ chồng tôi rất ít khi trao đổi.
Kết thúc ngày học cuối cùng tới gần 11h đêm mà thấy trong người vẫn hừng hực năng lượng. Trên đường về trong đầu tôi dự định rất nhiều công việc cần phải làm. Ngay sáng đầu tuần đó, tôi dậy thật sớm để chuẩn bị bữa sáng.
Không nhớ bao lâu rồi cả nhà tôi không ăn sáng cùng nhau. Chồng mở tủ ra đã có sẵn bộ quần áo được tôi là rất phẳng đêm hôm qua. Cả nhà cùng ra khỏi nhà. Tôi đề nghị cùng đưa con đi học vì trường hai cháu gần nhau. Thật mừng vì chồng đồng ý. Cả sáng hôm đó tôi vui như thế nào bạn biết không?
Tôi chăm sóc bản thân hơn. Chọn cho mình kiểu tóc mới, thay đổi gu thời trang trẻ trung hơn, trang điểm một chút cho tươi tắn trước khi đi làm. Cả công ty bất ngờ vì sợ thay đổi chóng mặt của tôi.
Cười nhiều hơn, giúp đỡ mọi người nhiều hơn. Không phải là vật chất tiền bạc mà là những buổi trò chuyện lắng nghe tâm sự. Tôi nhận ra rằng còn có rất nhiều người không hài lòng với cuộc sống của họ. Và tôi lại tiếp tục chia sẻ câu chuyện của mình. Thật hạnh phúc khi được làm điều gì đó có ích.
Còn với chồng, tất nhiên rồi. Anh ấy sẽ có một "giáo án" riêng, được tôi soạn rất kỹ. Tôi thủ thỉ với con rằng bố đã yêu các con thế nào. Vì bố muốn các con được sống đầy đủ nên bố bận hơn. Nếu con thể hiện tình yêu với bố chắc chắn bố sẽ rất vui. Hãy nhắc bố thơm con mỗi sáng đi học và tối trước khi ngủ nhé.
Sau nhiều năm, tôi lại nhận được hoa 20-10 từ chồng. Với lời thì thầm từ anh ấy "Cảm ơn vợ". Bạn biết lúc đó tôi muốn hét lên đến thế nào không? Mỉm cười hạnh phúc và nước mắt lại rơi. Nhưng lần này vị của nó ngọt ngào quá!
7 năm chung sống không phải ai cũng có được may mắn này. Phụ nữ thực sự không khó hiểu. Chỉ cần người đàn ông của mình thể hiện tình cảm trong những hành động nhỏ thôi đã có thể khiến phụ nữ chúng tôi có thể mất hàng tiếng chỉ để làm vài món khoái khẩu của chồng.
Tôi cởi mở hơn trò chuyện với bạn của anh, khen chồng nhiều hơn vì anh xứng đáng với điều đó. Những chuyến đi chơi cuối tuần với gia đình người bạn và cũng là giúp anh mở rộng quan hệ trong làm ăn.
Tôi đã có thể tâm sự cùng chồng về công việc của anh, những đau đầu trong công ty mà anh gặp phải, dù không giúp được về chuyên môn nhưng tôi có thể cho anh một không khí đầm ấm khi trở về nhà.
Đã có thể thẳng thắn trao đổi cùng chồng về quản lý tài chính gia đình ra sao. Chi tiêu và tiết kiệm như thế nào. Tôi viết ra những dự định tài chính trong gia đình mà tôi học được tại khóa học và từ những cuốn sách, bài báo đã đọc. Bạn biết không, chồng tôi - nhà tư vấn tài chính hơn 10 năm kinh nghiệm - đã phải gật đầu với kế hoạch đó.
Sau hơn bốn tháng thay đổi bản thân và gia đình. Chưa thể nói trước chuyện gì sẽ xảy ra những năm về sau, nhưng cho đến hiện tại tôi thực sự hài lòng về những gì mà tôi có, bằng sự mạnh mẽ và công sức đã bỏ ra.
Tôi nhận ra mọi thứ đều có thể thực hiện được chỉ khi nào mình thực sự sẵn sàng. Giàu có đâu chỉ là mỗi tiền mà còn là hạnh phúc nữa.
Tin mừng nhất là tôi đã thuyết phục được chồng tham gia khóa "Nghĩ giàu làm giàu" tháng 11 này. Hai vợ chồng sẽ cùng đi học. Tôi chắc chắn anh sẽ tìm được vài điều gì đó thật hay tại khóa học cuối cùng của năm nay.
Trên con đường kiếm tìm hạnh phúc của mình tôi biết ơn đến những người đã luôn bên cạnh động viên mình, những lá mail gửi đến mỗi sáng để kể cho tôi những câu chuyện hay về nghị lực cuộc sống, thành công và hạnh phúc viên mãn. Con người không được chọn nơi sinh ra nhưng được chọn cách mà mình sống.
Và tôi đã lựa chọn cách không sống mòn!
Minh Huyền-Landmarkvietnam