http://dantri.com.vn/c167/s167-550070/chung-em-gio-biet-dua-vao-dau-.htm
Mã số 456:
“Chúng em giờ biết dựa vào đâu ?!”
(Dân trí) - Hai vợ chồng chèo con đò nhỏ vào trang trại trong một đêm tối bịt bùng giữa bốn bề núi rừng. Chuyến đò định mệnh cướp đi mạng sống của họ. Và nỗi đau để lại là ba đứa con đang tuổi ăn học bơ vơ.
Chuyến đò đêm định mệnh đã cướp đi vợ chồng anh Hiền, để lại 3 đứa con bơ vơ giữa quãng đời còn nhiều gian truân phải đối mặt.
Từ nhiều ngày nay, người dân trong xã Tây Thành, Yên Thành (Nghệ An) vẫn xôn xao về vụ tai nạn thương tâm của cặp vợ chồng anh chị Đặng Hiền. Anh chị đã ra đi và những đứa con của anh chị bỗng chốc trở thành những đứa trẻ mồ côi.
Chuyến đò đêm định mệnh
Như đã đưa tin, khoảng 21 giờ tối, ngày 8/12/2011, trong khi vận chuyển thức ăn vào trại chăn nuôi bằng thuyền, hai vợ chồng anh Đặng Hiền và chị Nguyễn Thị Hiền ( xóm Ân Tiên, xã Tây Thành, Yên Thành, Nghệ An) bị chết đuối vì thuyền lật. Cái chết tức tưởi của hai vợ chồng anh chị để lại nỗi đau tột cùng cho ba đứa con, anh em thân thích và bà con lối xóm.
Lấy nhau từ năm 1992, vợ chồng anh có với nhau ba mụn con. Con gái đầu Đặng Thị Thủy (SN 1993), hiện đang học năm thứ nhất tại trường Cao đẳng kinh tế ở thành phố Vinh, Đặng Thị Chung (SN 1995) học lớp 11 và Đặng Quang Linh (SN 1998) học lớp 8. Phần vì con cái đông, lại đang độ tuổi ăn học, phần vì bệnh tật đau ốm thường xuyên nên dường như cái nghèo, cái đói cứ đeo bám. Sự ra đi đột ngột của bố mẹ đối với 3 chị em Thủy lúc này đối mặt với biết bao thách thức, khó khăn trên đường đời khi không còn sự bao bọc, chở che của đấng sinh thành.
Người dân chia sẻ nỗi đau cùng gia đình ba chị em Thủy.
Tâm sự với phóng viên, bà Lê Thị Huệ, phó chủ tịch UBND xã Tây Thành cho biết: “Gia đình anh Hiền nghèo lắm, sống rất tình cảm với bà con lối xóm, ba đứa con đứa nào cũng ngoan ngoãn, học giỏi. Thương quá, anh chị ra đi đột ngột, con cái thì chưa đứa mô trưởng thành cả, đang tuổi ăn tuổi học. Rồi không biết phận những đứa trẻ sẽ ra sao, với chúng thì cú sốc này quá lớn, phải mất rất nhiều thời gia mới vượt qua, nguôi ngoai nỗi đau này”.
Nhờ có chính sách giao đất, giao rừng của Đảng và Nhà nước, được sự quan tâm từ chính quyền địa phương, gia đình anh Hiền được nhận một vùng rừng khá rộng, kết hợp đấu thầu đập nước Cao Sơn. Chính cái mảnh đất cằn sỏi đá nhưng nhờ sự cần cù, chịu thương, chịu khó, vợ chồng anh Hiền đã xây dựng một trang trại chăn nuôi khá quy mô, mang lại thu nhập ổn định, cuộc sống gia đình mấy năm gần đây dần đi vào ổn định, không còn cảnh chạy vạy vay mượn cho con cái ăn học như trước nữa.
Nhưng cuộc đời đâu có thẳng tắp như người ta nghĩ, rồi cái đêm định mệnh hôm đó đã làm mọi ước nguyện, ước mơ và ước muốn bấy lâu đã đi theo họ về thế giới bên kia... Vợ chồng anh Hiền đã bị thủy thần cướp mất sinh mạng.
Trong buổi đưa tang tiễn biệt hai nạn nhân xấu số, nhiều người đã không kìm nổi những giọt nước mắt. Giọt nước mắt tiếc thương cho một phận người, giọt nước mắt khi những tiếng khóc ai oán của ba đứa trẻ, những giọt nước mắt của người thân, bạn bè bà con lối xóm...
“Bố mẹ chết thảm quá, chị em con biết dựa vào ai để sống tiếp. Răng bố mẹ bỏ chị em con ra đi…”, người con gái đầu Đặng Thị Thủy (đang học đại học ở Vinh) ngồi cạnh bàn thờ ôm lấy di ảnh bố mẹ khóc cạn nước mắt.
Bố mẹ chết rồi ... chúng em biết dựa vào đâu
Sự mất mát đối với 3 chị em Thủy không chỉ là mất đi người bố, người mẹ yêu thương, ruột thịt mà giờ đây các em phải đối mặt với biết bao thách thức, khó khăn trên đường đời khi không còn sự bao bọc, chở che của đấng sinh thành. Trong tang lễ của hai nạn nhân xấu số, tiếng khóc ai oán của ba đứa con thơ khiến mọi người trong đoàn đưa tang cũng rớt nước mắt. Tâm sự cùng phóng viên, ba chị em Thủy đau đớn trong nước mắt: “Chúng em bây giờ biết dựa vào đâu nữa đây. Không lẽ phải bỏ học hả chú...”.
Ba chị em Thủy bây giờ mồ côi cha mẹ và việc học hành còn lắm nỗi gian truân rất cần độc giả giúp đỡ.
Giờ đây việc học hành của ba chị em Thủy phải dừng lại chẳng? Cuộc sống các em rồi sẽ không biết phải bầu víu vào ai? Và các em sẽ bắt đầu từ đâu?. Đó là một loạt câu hỏi cần có sự giải đáp. Nhưng giải đáp thế nào là một vấn đề lớn trong lúc hoạn nạn này. Ông bà nội đã qua đời từ lâu, chỉ còn ông bà ngoại. Nhưng ông bà ngoại nay cũng vào cái tuổi thất thập cổ lai hy quá già yếu, bệnh tật, không thể nuôi nổi ba chị em Thủy ăn học.
Còn anh em ai cũng nghèo, may ra cũng chỉ giúp được một phần nào đó. Nhưng nhìn về tương lai, lâu dài của 3 chị em Thuỷ lúc này không tránh khỏi những hoang mang, lo lắng sẽ đứt gánh giữa đường.
Để có thể vượt qua nỗi đau lớn lao này, chị em Thủy rất cần những tấm lòng hảo tâm, sẻ chia của bạn đọc, để ít nhất đường đến trường của các em không quá gian lao, gập ghềnh...
Có k còn cha mẹ nữa mới thấy thật khổ, a làm ăn có lãi thì ủng hộ họ đi, có lòng thiện là được rồi, đã đưa lên báo thì ai cũng cực khổ, cũng éo le cả. Làm sao tối đi ngủ tâm nghĩ đã giúp được người khó là được rồi