Truyện ma Nguyễn Ngọc Ngạn nghe hay nhưng không sợ lắm.
cái này chưa sợ lắm miêu tả chưa dc sinh động phải đọc cái mấy cái truyện ma trên voz mới sợ :m187:
thế các bác có bao giờ gặp ma chưa???
Sạo lại không có ma, tại không thấy thôi.
Góp vui với mấy bác 1 truyện ma... cho zui.
Truyện này của ông anh kể: hồi đi học đại học, ổng lỳ lắm, quậy phá và chả sợ gì, ổng học trong khuôn viên mà trước đây là căn cứ địa quân sự. Có một lần đá banh, sủi cát lên một khúc xương bánh chè dưới đất lòi lên mà ổng cũng tỉnh bơ...Mấy cu kia lắc đầu phục "thằng lỳ..."
Chuyện gì thách thì cũng dám làm hết, một hôm chúng bạn thách "12h khuya dám ra nghĩa địa ngủ không?", ổng cười khinh, đêm đó vác áo mưa với chăn ra nghĩa địa ngủ thật, cả đám bạn học cũng đã dàn sẵn, dọc đường đi, đưa núp trong bụi rung cây, đứa trèo lên cao tỏa bỏng xuống, đưa lấy cấy ngáng đường, nói chung làm đủ trò mà lão cứ đủng đỉnh ra nghĩa địa...
Hồi đó nghĩa địa là nơi tập trung các nấm mộ bằng đất cát, ẩm thấp và không khí cũng ghê rợn lắm, lão ra đến nơi, dòm quanh rồi chọn một cái to nhất nằm lên...
Nằm thiu thiu được một lát thì... dưới nấm mộ mà lão đang nằm động đậy và có ... hai bàn tay người thò lên ôm cứng lấy lão...lão lạnh người và hồn vía lên mây, kịp trấn tĩnh hồn trở lại xác thì tung mình chạy một mạch về kiến túc xá...
Sau đó đi đâu cũng thấy mấy thằng bạn tủm tỉm cười, lão cùng không dám nhận lời thách nào nữa...
Thằng lỳ gặp thằng liều, nó mang xẻng ra đào hố trên mộ trước rồi nằm sẵn chờ
Bây giờ, dù biết sự thật, ông anh tớ vẫn tin có ma và nhát cáy... he he
P/s: một chút góp vui, bác nào có truyện ma hay, thật, góp vui với nhé!
Góp vui bằng truyện ma =))Góp vui với mấy bác 1 truyện ma... cho zui.
Truyện này của ông anh kể: hồi đi học đại học, ổng lỳ lắm, quậy phá và chả sợ gì, ổng học trong khuôn viên mà trước đây là căn cứ địa quân sự. Có một lần đá banh, sủi cát lên một khúc xương bánh chè dưới đất lòi lên mà ổng cũng tỉnh bơ...Mấy cu kia lắc đầu phục "thằng lỳ..."
Chuyện gì thách thì cũng dám làm hết, một hôm chúng bạn thách "12h khuya dám ra nghĩa địa ngủ không?", ổng cười khinh, đêm đó vác áo mưa với chăn ra nghĩa địa ngủ thật, cả đám bạn học cũng đã dàn sẵn, dọc đường đi, đưa núp trong bụi rung cây, đứa trèo lên cao tỏa bỏng xuống, đưa lấy cấy ngáng đường, nói chung làm đủ trò mà lão cứ đủng đỉnh ra nghĩa địa...
Hồi đó nghĩa địa là nơi tập trung các nấm mộ bằng đất cát, ẩm thấp và không khí cũng ghê rợn lắm, lão ra đến nơi, dòm quanh rồi chọn một cái to nhất nằm lên...
Nằm thiu thiu được một lát thì... dưới nấm mộ mà lão đang nằm động đậy và có ... hai bàn tay người thò lên ôm cứng lấy lão...lão lạnh người và hồn vía lên mây, kịp trấn tĩnh hồn trở lại xác thì tung mình chạy một mạch về kiến túc xá...
Sau đó đi đâu cũng thấy mấy thằng bạn tủm tỉm cười, lão cùng không dám nhận lời thách nào nữa...
Thằng lỳ gặp thằng liều, nó mang xẻng ra đào hố trên mộ trước rồi nằm sẵn chờ
Bây giờ, dù biết sự thật, ông anh tớ vẫn tin có ma và nhát cáy... he he
P/s: một chút góp vui, bác nào có truyện ma hay, thật, góp vui với nhé!