Tôi xin kể một câu chuyện có thật, có thể ai đó sẽ nói là tôi cá nhân, trừu tượng, nhưng đó là sự thật và luôn là như vậy!
Câu chuyển kể về một đôi Vợ chồng còn trẻ, tôi nhớ cái thời tôi còn rất trẻ, tôi cũng là một cậu nhóc phá phách như mọi người, tôi được rất nhiều đứa bạn (Lớn có, nhỏ có) kể về Chị ấy, Chị ấy rất đẹp, nhưng lấy một người chồng không được đẹp trai cho lắm, có phần lầm lỳ, có phần cọc tính . Tôi từng cùng Anh chồng ấy đi vác rôm (rôm rạ), từng theo Anh chống ấy đi cắt cỏ .v.v. đơn giản Anh chồng ấy là một người chồng không có phần hoạt bát, nhanh nhẹn! Ai cũng thấy đó là một điều vô lý, một người đẹp và một người xấu, đương nhiên là cả nghèo nữa! Những câu chuyện đó cứ len lỗi vào đầu ốc của tôi, nó cứ ám ảnh tôi, nên tôi đã đôi lần trốn bên góc nhà để dòm ngó, để điều tra một điều mà ai cũng biết, đó là Chị ấy "Quan Hệ" với rất nhiều người tầm tầm tuổi của Chỉ, và nó luôn ám ảnh tôi mỗi khi tôi gặp Vợ Chồng nhà đó !
Đến năm 18 tuổi tôi đi làm xa nhà, rồi tôi đi học, tôi cứ mãi mê theo cuộc sống mưu sinh, thắm thoát đã hơn 13 năm ! Khi tôi có nhiều thời gian hơn, tôi về nhà nhiều hơn thì mới biết Vợ Chồng đó đã có 2 đứa con, tôi cứ nghĩ đơn giản là họ đã khác. Cho đến những ngày hôm nay, tôi mới hay tin là Anh chồng ấy uống thuốc rầy tự tử, khi ấy mọi chuyện có phần sáng tỏ hơn, 2 đứa con kia không phải là con của Anh Chồng đó, mà chúng là con của 2 người đàn ông khác nhau đã đến với Cô Vợ ấy, Anh Chồng ấy vì quá yêu thương Vợ của mình, Anh ấy biết những việc làm của Cố Vợ ấy, Anh ấy biết tất cả, Anh ấy đã cảm thấy quá mệt mỏi, đã không còn lý do để sống tiếp .
Sau khi cải nhau, Anh chồng đã nói "Anh thương Em nhiều lắm, nhưng Anh nói thì Em không có nghe", sau khi nhậu sai, không biết lúc nào, chỉ biết là trong đêm đó, Anh chồng đã uống thuốc rầy để tự tử, Sau khi uống xong thì Anh ấy lên võng nằm, Anh ấy cảm thấy nóng trong người nên đi tắm, rồi uống nước rồi ói ra rất nhiều . Sáng dậy Anh chồng ấy đi làm như mọi ngày, nhưng đến Công Ty thì Anh ta không chịu nổi nữa, nên đến phòng y tế Công Ty, sau đó được chuyển lên Huyện, được Huyện chuyển đi Chợ Rẫy, các bác sĩ ở đó nói không thể cứu chữa được nữa, và trả về nhà, nhưng đến thời điểm hiện tại thì Anh ấy vẫn còn sống, ai cũng thấy, ai cũng hiểu, Anh ấy đang chống chọi với cái chết, toàn thân Anh ấy đã không còn cử động được nữa, không thể nói được nữa, chỉ có thể gật đầu hoặc lắc đầu mà thôi! Cách mạch máu của Anh ấy đã cứng lại, mọi thứ thật khủng khiếp, trong tối nay Anh ấy sẽ đi Dak Nong , vì theo như lời một người quen thì trên đó có một người có thể cứu lấy Anh ấy! Khi ai hỏi Anh ấy, Anh chỉ có cảm giác như đang khóc, Anh ấy đang rất đau đớn! Một cái chết đến từ từ, một cái chết hành hạ con người!
Tôi kể ra câu chuyện này, để cho mọi người hiểu rằng giá trị của cuộc sống, đến khi ta cận kề đến cái chết thì mới hối hận thì đã muộn, trong ai trong chúng ta cũng điều có một anh hùng, nhưng sống mới khó, chết thì dễ lắm !
Cầu mong Anh ấy tai qua nạn khỏi!
Câu chuyển kể về một đôi Vợ chồng còn trẻ, tôi nhớ cái thời tôi còn rất trẻ, tôi cũng là một cậu nhóc phá phách như mọi người, tôi được rất nhiều đứa bạn (Lớn có, nhỏ có) kể về Chị ấy, Chị ấy rất đẹp, nhưng lấy một người chồng không được đẹp trai cho lắm, có phần lầm lỳ, có phần cọc tính . Tôi từng cùng Anh chồng ấy đi vác rôm (rôm rạ), từng theo Anh chống ấy đi cắt cỏ .v.v. đơn giản Anh chồng ấy là một người chồng không có phần hoạt bát, nhanh nhẹn! Ai cũng thấy đó là một điều vô lý, một người đẹp và một người xấu, đương nhiên là cả nghèo nữa! Những câu chuyện đó cứ len lỗi vào đầu ốc của tôi, nó cứ ám ảnh tôi, nên tôi đã đôi lần trốn bên góc nhà để dòm ngó, để điều tra một điều mà ai cũng biết, đó là Chị ấy "Quan Hệ" với rất nhiều người tầm tầm tuổi của Chỉ, và nó luôn ám ảnh tôi mỗi khi tôi gặp Vợ Chồng nhà đó !
Đến năm 18 tuổi tôi đi làm xa nhà, rồi tôi đi học, tôi cứ mãi mê theo cuộc sống mưu sinh, thắm thoát đã hơn 13 năm ! Khi tôi có nhiều thời gian hơn, tôi về nhà nhiều hơn thì mới biết Vợ Chồng đó đã có 2 đứa con, tôi cứ nghĩ đơn giản là họ đã khác. Cho đến những ngày hôm nay, tôi mới hay tin là Anh chồng ấy uống thuốc rầy tự tử, khi ấy mọi chuyện có phần sáng tỏ hơn, 2 đứa con kia không phải là con của Anh Chồng đó, mà chúng là con của 2 người đàn ông khác nhau đã đến với Cô Vợ ấy, Anh Chồng ấy vì quá yêu thương Vợ của mình, Anh ấy biết những việc làm của Cố Vợ ấy, Anh ấy biết tất cả, Anh ấy đã cảm thấy quá mệt mỏi, đã không còn lý do để sống tiếp .
Sau khi cải nhau, Anh chồng đã nói "Anh thương Em nhiều lắm, nhưng Anh nói thì Em không có nghe", sau khi nhậu sai, không biết lúc nào, chỉ biết là trong đêm đó, Anh chồng đã uống thuốc rầy để tự tử, Sau khi uống xong thì Anh ấy lên võng nằm, Anh ấy cảm thấy nóng trong người nên đi tắm, rồi uống nước rồi ói ra rất nhiều . Sáng dậy Anh chồng ấy đi làm như mọi ngày, nhưng đến Công Ty thì Anh ta không chịu nổi nữa, nên đến phòng y tế Công Ty, sau đó được chuyển lên Huyện, được Huyện chuyển đi Chợ Rẫy, các bác sĩ ở đó nói không thể cứu chữa được nữa, và trả về nhà, nhưng đến thời điểm hiện tại thì Anh ấy vẫn còn sống, ai cũng thấy, ai cũng hiểu, Anh ấy đang chống chọi với cái chết, toàn thân Anh ấy đã không còn cử động được nữa, không thể nói được nữa, chỉ có thể gật đầu hoặc lắc đầu mà thôi! Cách mạch máu của Anh ấy đã cứng lại, mọi thứ thật khủng khiếp, trong tối nay Anh ấy sẽ đi Dak Nong , vì theo như lời một người quen thì trên đó có một người có thể cứu lấy Anh ấy! Khi ai hỏi Anh ấy, Anh chỉ có cảm giác như đang khóc, Anh ấy đang rất đau đớn! Một cái chết đến từ từ, một cái chết hành hạ con người!
Tôi kể ra câu chuyện này, để cho mọi người hiểu rằng giá trị của cuộc sống, đến khi ta cận kề đến cái chết thì mới hối hận thì đã muộn, trong ai trong chúng ta cũng điều có một anh hùng, nhưng sống mới khó, chết thì dễ lắm !
Cầu mong Anh ấy tai qua nạn khỏi!