tiendat1204
Senior
Với tư cách cá nhân, tôi không quan niệm rằng thực tập bất bạo động không chỉ là tránh bạo động. Theo tôi, bất bạo động cũng có thể đủ điều kiện như chủ nghĩa hòa bình nếu nó được xây dựng trên nền tảng lòng từ bi và vị tha.
Theo quan điểm của tôi, đức tính của lòng vị tha là nguyên tắc căn bản, không chỉ cần thiết cho sự thiết lập mối quan hệ tốt giữa các tôn giáo khác nhau trên thế giới mà còn làm tràn đầy sự thanh bình và hạnh phúc trong đời sống hàng ngày của chúng ta. Vì vậy, tôi sẽ bắt đầu thảo luận những vấn đề này bằng tiếng nói của từ bi.
Bất cứ chủng tộc hay nền tôn giáo nào, chúng ta đều có ngày sinh, đều là con người, đều có ước muốn bẩm sinh giống nhau là xa lìa đau khổ, tìm được hạnh phúc. Thật ra, mặc dù tất cả chúng ta đều có những ước muốn này giống nhau, nhưng đối với bản chất xã hội thì lại có người thích có nhiều quyền lợi hơn những người khác, và người nghèo luôn là đối tượng bị thiệt thòi nhất trong xã hội, luôn bị cướp đi những giá trị được cho là cơ bản của một kiếp người, và chính đây là một lỗi lầm trầm trọng
Trước hết, chúng ta phải rõ một điều rằng: hạnh phúc của mình có liên quan, kết nối với hạnh phúc của người khác. Không có một cá nhân nào hạnh phúc hay khổ đau mà không dựa vào người khác. Vì vậy, nếu chúng ta cố gắng đảm bảo hạnh phúc của người khác, thì ngay lúc đó chúng ta sẽ nhận được hạnh phúc.
Chúng ta cần giúp đỡ bạn bè và cần có bạn bè. Khi cười với họ, chúng ta cảm nhận rất là an lạc. Với bản thân, tôi thường hạnh phúc khi gặp bạn bè, không quan tâm đến họ có ích cho tôi hay không. Sự thật, nụ cười đem đến cho ta rất dễ chịu, rất tự nhiên và rất thoải mái. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ lo mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình, người thân mà hất hủi, lợi dụng, tước đoạt quyền lợi của người khác, với cách cư xử này, cuối cùng sẽ tách rời chúng ta ra khỏi cộng đồng và đưa đến bất hạnh. Do đó, chúng ta thấy rằng càng quan tâm đến hạnh phúc của người khác, chúng ta càng có nhiều bạn bè và được bạn bè yêu thương.
Trong số bạn bè của chúng ta, sẽ có một số người bị tài sản và quyền lực lôi cuốn, vì họ là những người thích tài sản và quyền lực hơn là bạn bè chân thật. Miễn chúng ta có của cải và quyền uy, hạng người này chắc chắn lảng vảng quanh ta. Nhưng một ngày nào đó, địa vị của chúng ta suy sụp, họ sẽ biến mất như cái cầu vòng, điều đó chứng minh họ hoàn toàn không có lòng trung thành và đáng tin cậy. Chẳng hạn, nếu chúng ta cần họ, tìm kiếm họ hoặc cố gắng gọi điện thoại cho họ, ôi! Một trùng hợp thật ngẫu nhiên, những người được gọi là bạn không thể tìm thấy ở đâu cả. Nếu họ nhận điện thoại thì câu trả lời vắn tắt mà họ có thể nói.
Nếu chúng ta bày tỏ thái độ thương mến với người khác, quan tâm đăc biệt đến những người bị thiệt thòi, những người mà quyền lợi của họ không được tôn trọng, chúng ta sẽ thiết lập một nền tảng cho hạnh phúc riêng của chúng ta và cách cư xử đáng được tôn kính.
Theo quan điểm của tôi, đức tính của lòng vị tha là nguyên tắc căn bản, không chỉ cần thiết cho sự thiết lập mối quan hệ tốt giữa các tôn giáo khác nhau trên thế giới mà còn làm tràn đầy sự thanh bình và hạnh phúc trong đời sống hàng ngày của chúng ta. Vì vậy, tôi sẽ bắt đầu thảo luận những vấn đề này bằng tiếng nói của từ bi.
Bất cứ chủng tộc hay nền tôn giáo nào, chúng ta đều có ngày sinh, đều là con người, đều có ước muốn bẩm sinh giống nhau là xa lìa đau khổ, tìm được hạnh phúc. Thật ra, mặc dù tất cả chúng ta đều có những ước muốn này giống nhau, nhưng đối với bản chất xã hội thì lại có người thích có nhiều quyền lợi hơn những người khác, và người nghèo luôn là đối tượng bị thiệt thòi nhất trong xã hội, luôn bị cướp đi những giá trị được cho là cơ bản của một kiếp người, và chính đây là một lỗi lầm trầm trọng
Trước hết, chúng ta phải rõ một điều rằng: hạnh phúc của mình có liên quan, kết nối với hạnh phúc của người khác. Không có một cá nhân nào hạnh phúc hay khổ đau mà không dựa vào người khác. Vì vậy, nếu chúng ta cố gắng đảm bảo hạnh phúc của người khác, thì ngay lúc đó chúng ta sẽ nhận được hạnh phúc.
Chúng ta cần giúp đỡ bạn bè và cần có bạn bè. Khi cười với họ, chúng ta cảm nhận rất là an lạc. Với bản thân, tôi thường hạnh phúc khi gặp bạn bè, không quan tâm đến họ có ích cho tôi hay không. Sự thật, nụ cười đem đến cho ta rất dễ chịu, rất tự nhiên và rất thoải mái. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ lo mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình, người thân mà hất hủi, lợi dụng, tước đoạt quyền lợi của người khác, với cách cư xử này, cuối cùng sẽ tách rời chúng ta ra khỏi cộng đồng và đưa đến bất hạnh. Do đó, chúng ta thấy rằng càng quan tâm đến hạnh phúc của người khác, chúng ta càng có nhiều bạn bè và được bạn bè yêu thương.
Trong số bạn bè của chúng ta, sẽ có một số người bị tài sản và quyền lực lôi cuốn, vì họ là những người thích tài sản và quyền lực hơn là bạn bè chân thật. Miễn chúng ta có của cải và quyền uy, hạng người này chắc chắn lảng vảng quanh ta. Nhưng một ngày nào đó, địa vị của chúng ta suy sụp, họ sẽ biến mất như cái cầu vòng, điều đó chứng minh họ hoàn toàn không có lòng trung thành và đáng tin cậy. Chẳng hạn, nếu chúng ta cần họ, tìm kiếm họ hoặc cố gắng gọi điện thoại cho họ, ôi! Một trùng hợp thật ngẫu nhiên, những người được gọi là bạn không thể tìm thấy ở đâu cả. Nếu họ nhận điện thoại thì câu trả lời vắn tắt mà họ có thể nói.
Nếu chúng ta bày tỏ thái độ thương mến với người khác, quan tâm đăc biệt đến những người bị thiệt thòi, những người mà quyền lợi của họ không được tôn trọng, chúng ta sẽ thiết lập một nền tảng cho hạnh phúc riêng của chúng ta và cách cư xử đáng được tôn kính.
Sưu tầm