Dối trá thứ 1 .
Em đã đếm mồ hôi rơi trên bàn tay em khi nắm hờ tay anh .[ Gió hơi mát , nhưng không đủ để hong khô mồ hôi rơi ]. Đếm rồi . Có 3 giọt màu tím . 1 giọt màu xanh lá cây . Nửa giọt màu hồng . Mồ hôi hóa ra cũng có màu . Rọi vào em , mồ hôi mặn quá .
Dối trá thứ 2 .
Em vẽ cánh đồng anh ạ . Cánh đồng của em màu xanh nước biển . Và bị méo . Cánh đồng bao la như tay ai che chở cả đất trời , cánh đồng cho hạt gạo trắng ngần như nụ cười em , cánh đồng xanh biển trồng lên được những bông sen hồng trái tim em . Cánh đồng của em méo , vì chứa quá nhiều yêu thương . Kì quá .
Dối trá thứ 3 .
Em đã ăn hết một núi bánh Jack n' Jill . Bánh màu đen . Răng em màu đen . Nụ cười em màu đen . Tâm hồn em màu đen , bị vỡ vụn như bánh nghiền trong miệng . Nham nhở . Nhưng bánh thơm . Những gì sau con người em đều thơm . Nham nhở , đen nhưng thơm . Thơm lắm .
Dối trá thứ 4 .
Em ra khỏi nhà vào 11h đêm . Bắt tàu ra Hà Nội . Ôm chị Mùa Đông . Siết tay chị Khánh Anh . Đặt tay vàp lưng anh Th. Rồi mua vé máy bay . Bay sang Toulous hôn tạm biệt Lá chanh . Rồi bay ra khỏi Trái Đất .[ Có lẽ sẽ rất đắt , nhưng em sẽ mượn tiền Bố Mẹ giả vờ đi Picnic .] . Em sẽ dọn đồ lên Mặt Trăng , ở một mình . Làm ơn , ai tặng em một chiếc MacApple đi , em có thể Touching cuộc sống ở trên í với ở dưới . Rất tuyệt .
Dối trá thứ 5 .
Em đang ở tù . Tù màu hồng . Có gương , lược . Có ảnh KSW . Có đồ ăn KFC . Có mộc nhĩ . Hằng ngày em ăn toàn Thịt gà và Singgum Bạc Hà . Em có viết Nhật Ký trong tù . Đủ mọi thứ . Trừ một cái cửa . Trừ mùi đời , trừ mùi nếm trải , mùi thăng trầm . Em muốn giăng mình ra lắm .. Em ước tù của em có cửa .À thôi , cửa sổ thôi cũng được .
Dối trá thứ 6 .
Em đang hôn anh ạ . Chính xác là môi em đang nằm trong một nơi nào đó . Nằm trong . Môi em có thể cử động , có thể thở , có thể cắn , có thể liếm . Nhưng hơi bất an một chút . Hình như môi em ko nằm nơi mà nó phải nằm . Cứ như em đang nghẹt thở . Mệt .
Dối trá thứ 7 .
:binhsua78::binhsua116:
Thứ 8 .
:m116::m176::m164::m207:
Thứ 100 . Thứ 1 triệu . Thứ 10 triệu . Thứ N ..
Em ko đủ dũng cảm để hét lên rằng mình không nói dối . Em ko đủ tự tin để hét lên rằng em nói thật . Nhưng em đủ lớn , đủ khôn để nói thật NHƯ nói dối .
Đó là câu chuyện về 1 người con gái và 1 người con trai, ngày 1/4 nào họ cũng dành cho nhau những lời nói dối dễ thương, ngọt ngào. 7 năm họ yêu nhau thì có 7 ngày nói dối đáng yêu. Ngày 1/4 cuối cùng, cô gái chơi trò nói dối. "Em sắp lấy chồng", giọng cô gái nói vào máy điện thoại đầy hoảng hốt và tiếc nuối. Bởi vì cô gái nghĩ chàng trai quá hiểu cô thì dù cô có nói thế nào cũng không phương hại gì. Nhưng cô linh cảm đầu dây bên kia có điều gì thay đổi lớn lắm... Sau đấy là những ngày buồn... Chàng trai bán tín bán nghi về độ thật của lời nói dối, vì anh ta cho rằng chuyện thiêng liêng thế không phải là chuyện có thể lấy ra để đùa, ngay cả vào ngày nói dối. Họ chia tay nhau sau ngày 1/4 đó. Cô gái quá mệt mỏi phải giải thích, còn chàng trai quá nôn nóng để giũ bỏ cô ra. Mãi mãi cô không thể hiểu được bản chất của anh ngày xưa và anh ngày nay, đây là thật, đâu là giả. Chỉ có điều cô gái biết chắc chắn rằng: chàng trai biết lời cô nói khi xưa là lời nói dối theo đúng nghĩa của ngày 1/4. Nhưng nó lại đúng dịp đang hình thành cho chàng trai 1 cái cớ hợp lí để có thể vui với "cái xương sườn thứ 7" mà anh ta vừa mới tìm thấy. Với cái cớ ấy, cô gái không thể minh oan mà chỉ biết giữ mãi đớn đau. Thế có nghĩa là chàng trai đã cố tình không hiểu, cố tình lẫn lộn giữa thật và giả vì lời nói dối của cô gái đã không còn đáng yêu nữa. Và thế là, cứ mỗi khi tháng tư về, cô gái lại nhớ đến 1 ngày đau đớn trong đời...
Em đã đếm mồ hôi rơi trên bàn tay em khi nắm hờ tay anh .[ Gió hơi mát , nhưng không đủ để hong khô mồ hôi rơi ]. Đếm rồi . Có 3 giọt màu tím . 1 giọt màu xanh lá cây . Nửa giọt màu hồng . Mồ hôi hóa ra cũng có màu . Rọi vào em , mồ hôi mặn quá .
Dối trá thứ 2 .
Em vẽ cánh đồng anh ạ . Cánh đồng của em màu xanh nước biển . Và bị méo . Cánh đồng bao la như tay ai che chở cả đất trời , cánh đồng cho hạt gạo trắng ngần như nụ cười em , cánh đồng xanh biển trồng lên được những bông sen hồng trái tim em . Cánh đồng của em méo , vì chứa quá nhiều yêu thương . Kì quá .
Dối trá thứ 3 .
Em đã ăn hết một núi bánh Jack n' Jill . Bánh màu đen . Răng em màu đen . Nụ cười em màu đen . Tâm hồn em màu đen , bị vỡ vụn như bánh nghiền trong miệng . Nham nhở . Nhưng bánh thơm . Những gì sau con người em đều thơm . Nham nhở , đen nhưng thơm . Thơm lắm .
Dối trá thứ 4 .
Em ra khỏi nhà vào 11h đêm . Bắt tàu ra Hà Nội . Ôm chị Mùa Đông . Siết tay chị Khánh Anh . Đặt tay vàp lưng anh Th. Rồi mua vé máy bay . Bay sang Toulous hôn tạm biệt Lá chanh . Rồi bay ra khỏi Trái Đất .[ Có lẽ sẽ rất đắt , nhưng em sẽ mượn tiền Bố Mẹ giả vờ đi Picnic .] . Em sẽ dọn đồ lên Mặt Trăng , ở một mình . Làm ơn , ai tặng em một chiếc MacApple đi , em có thể Touching cuộc sống ở trên í với ở dưới . Rất tuyệt .
Dối trá thứ 5 .
Em đang ở tù . Tù màu hồng . Có gương , lược . Có ảnh KSW . Có đồ ăn KFC . Có mộc nhĩ . Hằng ngày em ăn toàn Thịt gà và Singgum Bạc Hà . Em có viết Nhật Ký trong tù . Đủ mọi thứ . Trừ một cái cửa . Trừ mùi đời , trừ mùi nếm trải , mùi thăng trầm . Em muốn giăng mình ra lắm .. Em ước tù của em có cửa .À thôi , cửa sổ thôi cũng được .
Dối trá thứ 6 .
Em đang hôn anh ạ . Chính xác là môi em đang nằm trong một nơi nào đó . Nằm trong . Môi em có thể cử động , có thể thở , có thể cắn , có thể liếm . Nhưng hơi bất an một chút . Hình như môi em ko nằm nơi mà nó phải nằm . Cứ như em đang nghẹt thở . Mệt .
Dối trá thứ 7 .
:binhsua78::binhsua116:
Thứ 8 .
:m116::m176::m164::m207:
Thứ 100 . Thứ 1 triệu . Thứ 10 triệu . Thứ N ..
Em ko đủ dũng cảm để hét lên rằng mình không nói dối . Em ko đủ tự tin để hét lên rằng em nói thật . Nhưng em đủ lớn , đủ khôn để nói thật NHƯ nói dối .
Đó là câu chuyện về 1 người con gái và 1 người con trai, ngày 1/4 nào họ cũng dành cho nhau những lời nói dối dễ thương, ngọt ngào. 7 năm họ yêu nhau thì có 7 ngày nói dối đáng yêu. Ngày 1/4 cuối cùng, cô gái chơi trò nói dối. "Em sắp lấy chồng", giọng cô gái nói vào máy điện thoại đầy hoảng hốt và tiếc nuối. Bởi vì cô gái nghĩ chàng trai quá hiểu cô thì dù cô có nói thế nào cũng không phương hại gì. Nhưng cô linh cảm đầu dây bên kia có điều gì thay đổi lớn lắm... Sau đấy là những ngày buồn... Chàng trai bán tín bán nghi về độ thật của lời nói dối, vì anh ta cho rằng chuyện thiêng liêng thế không phải là chuyện có thể lấy ra để đùa, ngay cả vào ngày nói dối. Họ chia tay nhau sau ngày 1/4 đó. Cô gái quá mệt mỏi phải giải thích, còn chàng trai quá nôn nóng để giũ bỏ cô ra. Mãi mãi cô không thể hiểu được bản chất của anh ngày xưa và anh ngày nay, đây là thật, đâu là giả. Chỉ có điều cô gái biết chắc chắn rằng: chàng trai biết lời cô nói khi xưa là lời nói dối theo đúng nghĩa của ngày 1/4. Nhưng nó lại đúng dịp đang hình thành cho chàng trai 1 cái cớ hợp lí để có thể vui với "cái xương sườn thứ 7" mà anh ta vừa mới tìm thấy. Với cái cớ ấy, cô gái không thể minh oan mà chỉ biết giữ mãi đớn đau. Thế có nghĩa là chàng trai đã cố tình không hiểu, cố tình lẫn lộn giữa thật và giả vì lời nói dối của cô gái đã không còn đáng yêu nữa. Và thế là, cứ mỗi khi tháng tư về, cô gái lại nhớ đến 1 ngày đau đớn trong đời...